Nabta là một công trình thiên văn học được xây dựng bằng đá cổ xưa nhất hành tinh.
Nằm trong sa mạc Sahara, Ai Cập, nó ra đời khoảng 1000 năm trước niên đại của điạ danh Stonehege, một công trình thiên văn học cổ xưa nổi tiếng của Anh. Nabta được xây dựng bởi một vòng tròn gồm các tảng đá tại nơi vốn là một hồ nước đã khô cạn từ rất lâu. Các nhà khoa học cho rằng , công trình này có khoảng 6000 năm trước và được dựng lên bởi các tảng đá được vận chuyển từ địa điểm cách đó khoảng 1km. Những tảng đá chỉ là một phần còn lại của công trình này được bảo quản đến ngày nay.
Mặc dù hiện tại nơi này là một sa mạc hoàn toàn khô cằn, nhưng không phải như vậy. Trong quá khứ, nơi đây từng là một khu vực ẩm ướt với lượng mưa lên đến 500 mm/một năm, đó là vào kỷ băng hà cuối cùng khoảng 70.000 đến 130.000 năm trước. Thời xa xưa đó, khu vực này là một thảo nguyên nơi sinh sống của các loài động vật nay đã tuyệt chủng như trâu cổ đại, hươu cao cổ lớn và các loài linh dương khác nhau. Đến thế kỷ thứ 10 trước công nguyên, khu vực Bubian bắt đầu nhận được lượng mưa nhiều hơn và biến nó thành một hồ nước. Con người đã sớm đến sinh sống tại đây để tận dụng nguồn nước sẳn có vào khoảng thế kỷ thứ 10 đến thứ 8 trước công nguyên.
Nabta
Teotihuacán, từng là một thành phố thịnh vượng, là trung tâm của các nghi lễ mà người Aztec thường tiến hành vào nhiều thế kỷ trước đây. Rất có thể vào thời đỉnh cao, nơi đây được xem là thành phố cổ lớn nhất Mexico, và lớn thứ sáu trên toàn thế giới vào những năm 600 sau công nguyên. Tiếc thay, nó trở nên hoang tàn vào năm 750 với những nguyên nhân chưa được biết rõ.
Thời hoàng kim của Teotihuacán là vào năm 500-600 sau công nguyên, lúc bấy giờ nơi đây là nơi sinh sống của hơn 200,000 người trên diện tích 8 dặm vuông, lớn hơn bất kỳ thành phố nào ở Châu Âu cùng kỳ. Nền văn minh Aztec cùng thời với triều đại La Mã cổ đại, nhưng nó tồn tại dài hơn 500 năm.
Mặc dù nơi đây đã cuốn hút không biết bao nhiêu nhà khoa học và khảo cố học hàng thế kỷ qua, nhưng vẫn còn rất nhiều bí ẩn mà chúng ta không thể giải thích được. Nền văn minh chỉ còn lại một đống đổ nát, không có dấu vết về hệ thống chữ viết và rất ít thông tin về cư dân thành phố, những người xây dựng thành công ban đầu là Toltecs sau đó là người Aztec.
Người Aztec không sống trong thành phố, họ đặt tên cho trung tâm của nơi này là “Nơi của các vị thần”, và họ tin rằng đây cũng là nơi thế giới được tạo ra. Nơi thiêng liêng nhất trung tâm là ngọn kim tự tháp cao 210m rộng 650m2 . Tại đỉnh có một ngôi đền bằng gỗ, nơi có thể quan sát toàn cảnh thành phố Teotihuacán. Khác với Ai Cập, kim tự tháp ở đây được xây dựng theo từng bậc, và sử dụng những tảng đá nhỏ hơn. Người ta tin rằng vào thời đỉnh cao, nó được trát vữa và sơn màu đỏ tươi bên ngoài.
Mica cách điện bên trong kim tự tháp
Một số cấu trúc của kim tự tháp có chứa một lớp mica rộng và dày, nó phải được mang đến từ Brazil cách đó 2000 dặm, các lớp mica này rất dễ vỡ, với kích thước lớn và khoảng cách xa như vậy, không hiểu vì sao nó vẫn được chuyển đến đây còn nguyên vẹn. Lạ lùng hơn nữa, là nó dùng để lót bên trong kim tự tháp, không nhìn thấy từ bên ngoài. Tính chất của vật liệu này là dùng cách điện và tĩnh điện, câu hỏi hóc búa ở đây là người Aztec dùng nó với mục đích gì. Cho đến ngày nay vẫn chưa ai giải thích được.
Vị trí kim tự tháp và mối liên quan đến mặt trăng và mặt trời
Thành phố Teotihuacán nằm trên trục nghiêng 15º5 so với hướng Đông Bắc – Tây Nam. Trục lộ chính có tên “Con đường Tử thần” chạy thẳng theo trục nghiêng này. Kim tự tháp Mặt trời nằm theo hướng 15º5 Tây Bắc, đó cũng nơi mặt trời lặn vào tháng ngày 13 tháng Tám.
Kim tự tháp Mặt trăng nằm cuối “Con đường Tử thần”, khi nối đỉnh hai kim tự tháp Mặt trăng và Mặt trời sẽ được một đường thẳng song song với đường kinh tuyến gốc. Các nhà khoa học cho rằng điều sẽ giúp các thầy tế Aztec điều chỉnh giờ chính xác vào đúng giữa trưa và nữa đêm.
Kim tự tháp mặt trăng bên trái, và kim tự tháp Mặt trời chính giữa ảnh
Quảng trường chính (màu vàng), Kim tự tháp Mặt trời (Màu xanh lơ), Kim tự tháp Mặt trăng (Màu xanh đậm)
Bản vẽ sơ đồ vị trí cho thấy đường thẳng nối đỉnh hai kim tự tháp song song với kinh tuyến, và mặt trước Kim tự tháp Mặt trời quay về hướng mặt trời lặn vào ngày 13 tháng Tám
Còn rất nhiều điều khác liên quan giữa thiên văn và cấu trúc của các kim tự tháp mà các bạn có thể tìm đọc trong cuốn sách “Cycles of the Sun, Mysteries of the Moon: The Calendar in Mesoamerican Civilization” của Tiến sĩ Vincent H. Malmström xuất bản năm 1997.
So sánh với kim tự tháp Ai Cập, dường như cả hai có cùng diện tích đáy, nhưng Kim tự tháp Mặt trời chỉ bằng nữa chiều cao của kim tự tháp Ai Cập
Góc chụp từ quảng trường trước Kim tự tháp Mặt trăng, bên trái là Kim tự tháp Mặt trời, và con đường Tử thần trước mặt
Kim tự tháp Mặt trăng
Kim tự tháp Mặt trời to hơn kim tự tháp Mặt trăng
3. Cây cầu tử thần, nơi những con chó đều muốn tự sát
Cầu Overtun là một cây cầu có chân hình cổng vòm gần Milton, Dumbarton, thuộc Scotland được xây dựng vào năm 1859. Thoạt nhìn, nó có hình dáng không có điểm gì nổi bật so với kiến trúc thời bấy giờ, thế nhưng điều kỳ lạ nhất của cây cầu này ở chổ bất cứ con chó nào đến đây đều muốn nhảy xuống vực và dĩ nhiên chẳng mấy con có cơ hội sống sót. Người ta thường gọi cây cầu này bằng cái tên “Cây cầu tự sát của chó”.
Overtun, cây cầu cổng tử thần của loài chó
Sự kiện đầu tiên liên quan đến biệt danh của cây cầu kỳ lạ này xảy ra vào năm 1950 hay 1960, khi các con chó thường là giống chó mũi dài như Collie, đột ngột lao ra khỏi cầu khi đi ngang qua đây và rơi xuống vực sâu 15 mét bên dưới. Đôi lúc có vài chú chó may mắn sống sót và hồi phục, nhưng kỳ lạ thay chúng lại nhảy xuống một lần nữa nếu được dẫn đi ngang qua cây cầu này.
Điều bí ẩn gì đã làm cho chúng phát cuồng như thế khi đi qua đây? Đặc biệt là lũ chó chỉ nhảy ra khỏi cầu ở cùng một địa điểm, đó là vị trí ở giữa hai lan can cuối cùng , bên phải của cây cầu. Tại sao vậy? có phải chúng không thích loại cầu bằng đá?
Một số người cho rằng cây cầu này đã bị ếm. Năm 1994, một người đàn ông đã quẳng chính đứa con trai ruột mình xuống cầu và cho rằng đứa bé là một phản đồ của Chúa. sau đó gã cũng muốn tự sát theo con trai mình. Có phải cây cầu là nguyên nhân của sự kiện bi thảm này?
Một số giả thuyết còn ly kỳ rùng rợn hơn, họ cho rằng cây cầu này chính là nơi gần nhất với cổng địa ngục, là địa điểm giao nhau của trần gian và cõi chết và loài chó là động vật cực kỳ nhạy cảm với những huyền bí siêu nhiên, có lẽ chúng nhìn thấy điều đó và sợ hãi nên đã phát cuồng. Một nhà tâm linh đã cố kiểm tra điều này cũng bằng cách dắt một con chó đi qua cầu, bà đã không linh cảm thấy điều gì bất thường ngoài việc đúng như lời đồn đãi, con chó luôn giằng dây xích để rướn về phía bên phải của cây cầu.
Một lời giải thích có lẽ hợp lý hơn cả, đó là người ta cho rằng lũ chồn thường trốn trong các bụi cây dưới chân cầu. Các chuyên gia về động vật và thực vật cho rằng những con chó qua phấn khích vì cái mùi quá đặc biệt của lũ chồn vizon nên đã không nhận ra chúng đang ở trên cầu nên đã chồm qua lan can và rơi xuống dưới.
Mặc dù vậy, lời giải thích trên vẫn không làm thỏa mãn tất cả mọi người, các cuộc tranh luận vẫn tiếp diễn cho đến ngày nay. Nếu bạn có dịp đi qua cây cầu này cùng với chú chó cưng của mình, chắc chắn cư dân địa phương sẽ nhắc nhở bạn nên buộc chúng vào xích để dắt và luôn phải giữ nó đi bên trái cầu.
4. Thành phố bị mất tích hay đập nước của người ngoài hành tinh tại thềm lục địa Yucatan?
Đã từ lâu các nhà khoa học đã biết đến những kiến trúc bí hiểm nằm dọc thềm lục địa Yucatan, gần bờ biển Cuba. Người ta cho rằng đây là thành phố lớn nhất của nên văn minh cổ đại Châu Mỹ. Một số ý kiến khác cho rằng nó chính là thành phố Atlantis huyền thoại chỉ còn trong bút tích của văn tự cổ.
Năm 2000, một khu vực kiến trúc trải dài dưới nước được cho rằng đó là tàn tích của một thành phố cổ ngoài khơi bờ biển Cuba dựa theo các thông số chi tiết của kỹ sư Canada, gốc Liên Xô Paulina Zelitsky với sự giúp đỡ của viện truyền thông kỹ thuật số tiên tiến Bristish – Columbia. Nhóm Zelitsky được chính Fidel Castro thuê để tìm kiếm kho báu chìm đắm tại vùng biển này với giá trị lên đến 3 nghìn tỷ USD.
Thế nhưng, những gì nhóm Zelitsky phát hiện là một tàn tích kiến trúc rộng lớn bằng đá granite của một nền văn minh cổ đại chưa từng được biết đến, không chỉ có ở đây, tại vùng biển miền Trung Mexico nơi tiếp giáp với Cuba, nơi cũng có tàn tích tương tự bao gồm cả kiến trúc bằng đá vôi. Các nhà khoa học cho rằng nền văn minh này đã kết thúc vào kỷ băng hà cuối cùng, khi nước biển dâng lên và dìm nó xuống mặt nước biển. Một giả thuyết khác cho rằng, có thể một vụ phun trào núi lửa khủng khiếp hoặc một trận động đất kinh hoàng đã xóa sổ nền văn minh này.
Tàn tích của thành phố bị mất tích. Ở trên Cuba và dưới Cuba gần miền trung Mexico
Cách đó không xa là vị trí tam giác tử thần Bermuda huyền thoại
Tàn tích dưới đại dương
Một nền văn minh vĩ đại hoàn toàn chôn vùi dưới đáy đại dương
Những tảng đá hoa cương khổng lồ được cắt rất gọn gàng
Sa bàn quét 3d cho thấy quy hoạch thành phố khá rõ ràng. Nhiều ý kiến cho rằng đây chính là thành phố Atlantis huyền thoại trong bút tích cổ đã từng mô tả.
Nguồn: mystown.com