Nhân vật Deep Web: Deashea - Trên từng đoạn đường



Chuyến xe đi hoài trên đoạn đường xa, xe vẫn chạy trên đường và sẽ dừng lại ở nhiều nơi, con đường ta đi cũng phụ thuộc vào những trạm dừng mà ta đã chọn, đó sẽ là chất liệu tạo nên cuộc đời riêng biệt của mỗi con người.

- Tài liệu được dịch từ BlueFox - kẻ tìm lẽ vô diện

----- Trên từng đoạn đường -----

Deashea là một cậu trai 24 tuổi. Câu chuyện "Trên từng đoạn đường" là cuốn nhật ký của cậu. Cậu mắc phải hội chứng "Lạc mơ" (Hội chứng bị mắc trong giấc mơ).

Ngày 21-5-2006: Tôi đang dành tiền mua vé đi Santo.

Ngày 22-5-2006: Tôi nghĩ mình cần tiền ngay, tôi muốn đi nhanh nhất có thể để trốn tránh hắn, bạn biết không, tôi sợ hắn, hắn rất khác thường, đôi khi hắn rất điềm đạm nhưng cũng có lúc đột nhiên cáu giận ,và hành động của hắn làm tôi sợ. Bạn có tưởng tượng được không người đọc: Hắn rượt tôi với con dao trên tay mỗi đêm. Tôi không đủ sức vùng vẫy, đó là sự thật, tôi không đủ sức kháng cự hay hành động chống đối, thứ mà tôi có thể làm được là chạy, chạy thật nhanh, chạy như chưa 1 lần được chạy.

Ngày 23-6-2006: Quá bận bịu với công việc, nhưng không sao, đủ tiền cả rồi, chúng ta đã sẵn sàng lên đường đi Santo rồi, tôi sẽ chạy về hướng nhà Ga, tôi sẽ len lỏi vào hướng đường mòn, chạy xuyên đêm, mặc cho hắn rượt, tôi sẽ chạy đến sáng và tìm sự giúp đỡ của những người khác, sắp đây thôi, tôi sẽ đến Santo, nhờ sự giúp đỡ của Chính Quyền . 

- 18h: Đã đến giờ chạy rồi.
- 19h: Tôi có lẽ đã cắt đuôi được hắn, tôi đã lẻn ra ngoài thành công, tôi đã qua mặt được hắn.
- 19h30: Hắn đã tìm thấy tôi, hắn không mặc gì cả, hắn vác theo thứ gì đó sắt nhọn, băng qua các khu rừng tìm tôi, tôi đã tách được khỏi hắn, tôi bị lạc khỏi đường mòn rồi, không tài nào thoát ra cả. 
-  19h45: Đau đầu thật, có lẽ là tôi suy nghĩ quá nhiều, tôi cần lửa, tôi sẽ tìm cách nhóm lửa, chuyến đi Santo chết bằm này !!! 
- 19h50: Đêm nay sẽ là đêm dài, rất đáng để ghi lại, tiếc thật, tôi không mang theo máy ảnh. Tôi đã tạo ra lửa, thật sự rất khó, dạo gần đây mưa nhiều quá, khó mà tìm được gỗ khô và vài thứ để nhóm lửa 
-19h57: Đồng hồ tôi dừng lại từ bao giờ không biết. Tôi không xác định được thời gian nữa rồi. Cách duy nhất có thể áp dụng trong lúc này là lần tìm theo các đoạn đường mòn. Trời tối đen như mực, tôi bị hắn rượt, tôi chạy sâu vào rừng, tôi lạc luôn đường mòn, tôi chẳng biết mình đang ở đâu cả, ngoài trời tối đen như mực. Mong người đọc có thể tìm được tôi ngay sau khi tôi để lại quyển sách này làm dấu hiệu.

Nhật kí được tìm thấy ----------kết quả câu chuyện---------- vài ngày sau đó, tức ngày 25-6-2006, sau khi ông Robert (VC) tìm thấy cuốn nhật ký được đặt trên đường mòn đi khoảng 14km để đến ngôi làng ông sinh sống. Thế nên rất nhiều người dân nỗ lực vượt rừng đi theo hướng mà quyển sách đã chỉ (Trong quyển sách vẽ hình mũi tên, cuốn sách được đặt sao cho mũi tên hướng vào một cánh rừng khác đối diện con đường mòn). Cuối cùng họ đã tìm thấy chủ nhân của cuốn nhật ký. Cậu đang ở trong tình trang hết sức éo le, quần áo rách nát, đói, lạnh và bị sốc nặng. Cậu ta có trạng thái hoang tưởng, sợ hãi (Như chơi đập đá). Cậu được cấp cứu và được nhận định là không có dấu hiệu về bệnh tâm thần.

Nhận định ban đầu của phía điều tra cho rằng , Deashea đã té, hoặc đơn giản là bị thú dữ tấn công. Về mặc thần kinh cậu có bệnh án từ trước, và đó hẳn là 1 tiền đề quan trọng để suy đoán rằng cậu ta không có suy nghĩ chính chắn.

Nhưng nếu ta nhìn vào một hướng tích cực mà quyển nhật ký mang lại cùng sự tỉnh táo của Deashea, thì mọi chuyện đã được xác định theo một chiều hướng khác:
Lời khai của Deashea: "cháu không biết ông ta, cũng như việc ông ta xuất hiện từ bao giờ, một điều duy nhất mà cháu nhớ rõ.. hắn muốn bắt cháu, hiến tế, ăn thịt, thèm khát máu, là một tục lệ của quỷ dữ, cháu chả biết nữa, hắn cho rằng việc đó là sùng đạo, hắn giam cháu, và cần cháu lớn đủ 30 tuổi, cháu sợ, thật sự rất sợ"
"Cháu bình tỉnh lại đi, chúng ta cùng tìm hiểu mà, đừng nóng vội cháu à"

Deashea tỏ vẽ sợ hải, và cuộc phỏng vấn của Robert chấm dứt.

Ngày 7-7-2006: Được xuất viện và được chu cấp đến Santo như ước mơ của cậu. Thế nhưng chiều hôm sau , Deashea đã tự kết liểu đời mình trên xe, cuốn nhật ký be bét máu, cùng màu chữ lem luốt, là toàn bộ nhửng gì còn sót lại.


Về phần Nhật ký
Nhật ký chỉ được viết tiếp ngay sau ngày ra viện
Nội dung nhật ký chỉ đơn thuần vẻn vẹn vài dòng: "chạy thôi,chả ai tin cả, một lũ vô cảm, không lối thoát"

-----------------

Hẳn là nỗi sợ đã lên đỉnh điểm, khiến anh ta tự tử bằng một cách đầy bi thảm:

Theo nhửng người quan sát: Deashea, ngay sau khi viết xong cuốn nhật ký, cậu ngồi đó , mếu máo không thành tiếng, mở cửa sổ của xe lửa, và đưa đầu ra ngoài, và tất nhiên, chiếc xe lửa ngược chiều đã ép nát đầu của cậu thanh niên xấu số, đê lại thân dưới bê bết máu loan thể khắp mặt sàn trong sự bẽ bàng của những người xung quanh.

Ngày 29-7-2006. phiên toàn Santo chính thức ngưng điều tra vụ án, kết luận của thẩm quyền: Deashea mắc chứng tâm thần và tự tử vì áp lực dư luận.
Nguồn: chapcathegioi.com

Deep Web