Không gian tĩnh mịch của một đêm hè đã bị phá tan bởi những tiếng súng của kẻ lạ mặt và tiếng kêu cứu của người mẹ. Nạn nhân của những phát súng ấy lại chính là 3 đứa trẻ tội nghiệp.
I. Vết máu trên ô tô
Mặc dù mặt trời đã khuất phía sau đồi Springfield, Oregon từ khá lâu rồi thế nhưng bầu không khí bên ngoài vẫn rất oi bức và khó chịu. Màn đêm dần buông xuống tạo nên một bức màn tối tăm và tĩnh mịch. Điều đó dường như báo hiệu một sắp có một cơn bão xảy ra. Ở vùng ngoại ô yên tĩnh này có một bệnh viện mang tên McKenzie-Willamette vẫn còn đang hoạt động rất nhộn nhịp vào buổi tối. Có những người đang tới bệnh viện để làm ca tối và cũng có những thành viên tan ca ra về. 2 nữ y tá Rose Martin và Shelby Day cũng đi ra xe và về nhà nghỉ ngơi sau một ngày làm việc vất vả.
Họ lái xe đi dọc theo con đường nhỏ và yên tĩnh này. Trong khi 2 người đang nói chuyện và thưởng thức bầu không khí của buổi tối thì từ phía xa ánh đèn có một người phụ nữ tóc vàng hoe vừa thét lên vừa vẫy họ như thể cô ta muốn đi nhờ xe vậy. Đánh xe vào dìa đường để hỏi chuyện thì người phụ nữ kia nói trong hoảng hốt: “Có kẻ nào đó đã bắn con tôi”, rồi cô ta chỉ tay về phía chiếc xe Nissan, nơi các con cô ta nằm.
2 cô y tá đã nhanh chóng lại gần chiếc xe để xem xét tình hình. Vừa nhìn qua cửa kính xe thì 2 y tá đã giật bắn mình vì cảnh tượng kinh hoàng bên trong xe. Hàng ghế sau xe là 3 đứa trẻ nhỏ với vết máu loang khắp mặt. Những viên đạn có lẽ đã được bắn ở khoảng cách rất gần khiến 3 đứa trẻ bất tỉnh còn vết máu thì vương khắp cửa kính xe. Xét thấy tình hình nguy kịch, họ đã gọi ngay cho cảnh sát đồng thời báo luôn cho bác sĩ trưởng Mackey tới hiện trường.
Bác sĩ và cảnh sát chỉ mất có vài phút để tới hiện trường. Ông Mackey nói rằng 2 cô con gái nhỏ thì có vẻ nhẹ hơn khi chúng chỉ bất tỉnh và vẫn còn thở được còn cậu bé còn lại nguy kịch hơn khi phải thở bình oxi. Sau một hồi cố gắng cứu chữa thì các bác sĩ đã phải tuyên bố rằng: “Vết thương quá nặng khiến cả 3 đứa trẻ khó có thể vượt qua”. Mẹ của 3 đứa trẻ buồn bã nói tên tuổi của chúng: Christie Downs và Danny Downs năm nay lên 8 còn Cheryl Ann Downs mới có 7 tuổi. Tuy nhiên vấn đề không phải là tuổi tác của chúng mà là 3 đứa con của cô đang trong tình trạng nguy kịch. "Kẻ nào đã nhẫn tâm hành động với ý đồ sát hại 3 đứa con yêu quý của cô?", Câu hỏi đó cứ xoáy sâu vào tâm trí của người mẹ. Dù cơ hội sống sót của chúng là rất ít nhưng cô Downs vẫn hy vọng vào một điều tốt đẹp và các bác sĩ cũng cố gắng dùng hết kinh nghiệm của họ để cứu sống 3 đứa trẻ.
Những thiết bị hiện đại nhất hiện có đã được dùng cho ca phẫu thuật này. Khó khăn nhất đối với các bác sĩ lúc này là lũ trẻ đã mất quá nhiều máu và thiếu oxi để thở. Tuy nhiên, những cố gắng của họ đã được đền đáp khi tạm thời lũ trẻ đã qua cơn nguy kịch mặc dù "thần chết" vẫn có thể tới đón chúng đi bất cứ lúc nào.
Trong thời gian này, các bác sĩ vẫn phân công nhau để trông nom cả 3 đứa trẻ tôi nghiệp. 2 câu hỏi lớn được đặt ra lúc này là: Liệu những đứa trẻ này có thể vượt qua cơn nguy kịch và kẻ máu lạnh nào đã nhẫn tâm làm điều tồi tệ này?
II. Kẻ lạ mặt với mái tóc xù
Người mẹ của 3 đứa trẻ đã kể về câu chuyện kinh hoàng này cho ông Patterson nghe. Thời gian đó, cô cùng 3 đứa con ngồi trên chiếc Nissan đi tới nhà một người bạn ở gần Marcola chơi. Khi 4 mẹ con đang đi ngang đường thì Diane nhìn thấy một người đàn ông từ phía xa đang vẫy tay như thể muốn đi nhờ xe vậy. Nghĩ rằng người này cần sự giúp đỡ nên Diane đã dừng lại để hỏi thăm xem anh ta có gặp phải vấn đề gì không. Vừa dừng xe lại hỏi thì cũng là lúc bi kịch kinh hoàng xảy ra trước mặt cô. Kẻ lạ mặt với mái tóc bù xù không rõ mặt đã nhằm khẩu súng vào phía cửa sau của xe, nơi có 3 đứa nhỏ đang ngồi và hắn bắt đầu bắn liên tiếp vào 3 đứa. Gây án xong tên này đã nhanh chóng bỏ đi vào màn đêm tối tăm.
Không gian yên tĩnh của khu vực Springfield bị phá vỡ bởi tiếng súng của kẻ lạ mặt và sau đó là tiếng khóc của người mẹ. Đó là chi tiết câu chuyện mà Diane đã kể với cảnh sát. Sau vụ việc này thì cảnh sát vùng Springfield đã cắt cử những lực lượng cảnh sát cơ động thường xuyên thay ca túc trực tại quanh khu vực vừa xảy ra vụ việc, 1 phần là để phục kích kẻ lạ mặt nếu hắn tới và phần nữa cũng vì ngăn chặn những trường hợp xấu khác có thể xảy ra.
Từ phòng cảnh sát, Diane quay trở lại bệnh viện sau khi đã trả lời một số câu hỏi có liên quan tới tình tiết của vụ án. Vừa tới bệnh viện thì cô đã nhận được tin xấu về cô con gái thứ 2, Cheryl cũng như tình trạng sức khỏe của 2 đứa còn lại. Bác sĩ cứu chữa trực tiếp cho 3 đứa trẻ đã buồn rầu khuyên Diane nên bình tĩnh trước khi nghe ông ta nói về tình hình của 3 đứa trẻ. Ông bác sĩ nói: “Tình hình sức khỏe của chúng ngày càng xấu đi và có thể sẽ không vượt qua nổi cơn nguy kịch này”. Nghe xong Diane gục xuống và ngất đi một lúc.
III. Công tác điều tra bắt đầu
Sau khi Diane được các y tá chăm sóc và tỉnh lại, các thám tử đã có cuộc nói chuyện với cô ta trong một căn phòng riêng. Khi hỏi chuyện kĩ hơn về vụ việc này thì các thám tử đã thực sự bất ngờ trước thái độ thiếu hợp tác và có vẻ giấu giếm của Diane. Ông Dick Tracy đã cảm nhận thấy ở người mẹ này một nét gì đó khác lạ so với những người mẹ khác khi phải đối mặt với hoàn cảnh tương tự. Theo cảm nhận của ông ta thì vẻ bề ngoài đau khổ của Diana là giả tạo. Dường như cô ta đã chuẩn bị hoặc đã biết trước về sự việc xảy ra với con của mình thì phải. Tracy bắt đầu nghi ngờ có điều gì đó uẩn khúc trong vụ việc này. Ông đã cùng với Doug Welch cố gắng tìm hiểu về lý lịch rõ ràng của 4 mẹ con và sẽ xây dựng lên một giả thuyết mới với những bất ngờ ở phía trước.
Để chỉ ra điều này thì ông Tracy đã kiểm tra những viên đạn và thấy rằng những viên đạn bắn vào 3 đứa trẻ được bắn từ khẩu súng ngắn 22 li hoặc một khẩu súng trường. Tuy nhiên, ông đoán tới 80% là khẩu súng ngắn vì những vết thương chỉ ra rằng hung thủ phải đứng ở một khoảng cách cực gần. Cô bé Cheryl là nạn nhân bị thương nặng nhất vì cô bé ngồi ở ghế sát với cửa sổ ô tô. Việc cả 3 đứa đều bị thương nặng thì Tracy đồng ý quan điểm với cô Diane về việc kẻ lạ mặt thò tay qua cửa kính và bắn 2 đứa trẻ còn lại.
Qua một số nỗ lực điều tra về thân thế của người mẹ Diane, các thám tử đã biết được Diane hiện đang ở tuổi 27 và là công nhân của một bưu điện Mỹ. Mặc dù mới bước vào tuổi 27 nhưng cô ta đã có 3 con ở độ tuổi 7 và 8.
Khi được hỏi về hoàn cảnh xảy ra vụ án thì Diane cũng chỉ nói rằng 4 mẹ con trên đường đi tới nhà bạn chơi và rẽ vào con đường yên tĩnh này để ngắm cảnh trời đêm. Tuy nhiên, cô ta đã gặp một người lạ mặt với mái tóc bù xù, tuổi tầm 20 và cao tầm 160cm. Hắn đã tấn công 3 đứa trẻ bằng những phát súng chí mạng. Kể tới đây thì trong đầu ông Tracy bắt đầu tự mình nghĩ ra 2 câu hỏi mâu thuẫn mà ông cho rằng nó sẽ là vấn đề chính của vụ này: “Tại sao kẻ lạ mặt đó tấn công 3 đứa trẻ dã man mà lại không tấn công người mẹ? Tại sao Diane lại không lao vào ứng cứu và tìm cách cứu giúp con mình?”.
IV. Những sự nghi ngờ
Ông Tracy đã đọc bản báo cáo kết quả khám bệnh của Diane. Cô ta đã bị thương ở tay do một viên đạn bắn vào cẳng tay. Ông đang tìm hiểu kĩ xem liệu vết thương đó có phải do hung thủ gây ra hay tự cô ta gây ra để đánh lạc hướng cơ quan điều tra. Tuy nhiên, trong khi đợi có bằng chứng thuyết phục hơn thì Tracy vẫn phải tin rằng bà mẹ này không thể nhẫn tâm làm điều đó đối với 3 đứa trẻ.
Trong cuộc nói chuyện trước đó thì Diane đã thừa nhận với Tracy rằng cô ta có sở hữu 1 khẩu súng ngắn 38 li và một khẩu súng trường 22 li nhưng cả 2 khẩu súng này đều đã lâu rồi không được sử dụng. Cô ta có nó chỉ để phòng khi nào có sự cố xảy ra mà thôi.
Trong khi Diane nói chuyện với Tracy thì cảnh sát đã tăng cường lực lượng phong tỏa khu vực xảy ra vụ án và bắt đầu nỗ lực tìm kiếm tiếp theo. Họ đã thu hồi chiếc xe Nissan để phục vụ cho quá trình điều tra tiếp theo. Những bộ quần áo dính máu của 3 đứa trẻ đã được chuyển tới phòng pháp y để kiểm tra. Nhiệm vụ quan trọng hơn hết của các lực lượng liên quan là tìm ra kẻ gây án và cứu sống những đứa trẻ.
Một vài người y tá và điều tra viên đã được cấp trên cho phép có những sự chăm sóc cẩn thận hơn nữa với Christie, một trong 2 cô bé con sống sót. Theo họ thì Christie cũng khó có thể qua nổi cơn nguy kịch này khi mà vết thương đã khiến cho nhịp tim của Chris lúc nhanh, lúc chậm.
Trong lúc ấy, Dick Tracy đã phát hiện ra một bức ảnh rất đáng nghi ,trong ảnh là một người đàn ông trẻ với râu tóc xuề xòa và bức ảnh này được xếp đứng cùng những bức ảnh của Diane. Đó có thể là người bạn trai cũ của cô ta và ông Tracy có lẽ sẽ không truy cứu chuyện này nữa.
V. Thêm những thông tin mới
Ông Fred Hugi, một vị luật sư quận này đã cho biết việc đem vụ án ra khởi tố là một điều khá sai lầm và chưa đủ cơ sở. Vì thế công việc mà ông lựa chọn là tìm hiểu rõ ràng hơn về vụ án này để phục vụ cho quá trình điều tra và khởi tố khi tìm ra nghi phạm.
Những câu chuyện nghi ngờ người mẹ là hung thủ gây án đã xuất hiện ngày càng nhiều. Các điều tra viên cũng không còn cách nào khác là chờ những nguồn thông chính thức từ cảnh sát. Vị điều tra viên Doug Welch đã phỏng vấn Steve Downs, người chồng cũ của Diane. Anh ta đã nói rằng Diane có hẳn 3 khẩu súng chứ không phải 2 khẩu như cô ta khai với cảnh sát. Anh ta đã rất đau lòng nghi nghe thông tin cô con gái thứ 2 đã chết và 2 đứa còn lại đang trong tình cảnh nguy kịch.
Khi ông Welch hỏi Steve về những khẩu súng được cất giấu trong nhà thì anh ta nói rằng cả 3 khẩu súng ấy là của Diane sắm về. Cô ta cũng rất hay luyện tập bắn súng ở phạm vi gần nhà. Tới lúc này thì ông Welche mới đặt ra câu hỏi khá quan trọng rằng: Nếu như Diane nói rằng khẩu súng cô ta có chỉ để bảo vệ khi gia đình gặp sự cố gì đó thì tại sao khi đi chơi với 3 đứa con mà cô ta cũng mang súng theo? Liệu đây có phải một sự bảo vệ hoàn hảo? Có khi nào trong đầu Diane nảy sinh ra ý nghĩ sẽ giết hại những đứa trẻ để quay lại với Steve? Nghe vậy, Steve đã bật dậy và nói rằng: “Không đời nào! Cô ta rất yêu con mình nên sẽ không có chuyện mẹ giết con như vậy.”
VI. Tình tiết hé lộ
Không có một ai trong văn phòng cảnh sát, đặc biệt là Fred Hugi tin rằng có một kẻ lạ mặt xuất hiện và phục kích 4 mẹ con đi xe tới khu vực này. Theo ông Hugi, hung thủ đã cố gắng tạo hiện trường giả và để đánh lạc hướng cơ quan điều tra. Nói như vậy có nghĩa là Hugi đã nghi ngờ Diane cũng chính là người đang cố gắng tạo hiện trường giả với sự xuất hiện của một kẻ lạ mặt. Có lẽ điều này đã khiến cho cơ quan điều tra không còn nghi ngờ nếu như cô ta có phạm tội đi nữa.
Ông Paul Alton, một chuyên gia phá các cục kỳ án đã đưa ra ý kiến riêng của ông về vụ án này. Ông cho biết: “Tôi không cần biết hung thủ là ai ngay bây giờ mà tôi chỉ cần biết tình tiết và trình tự vụ án xảy ra. Alton đã đưa ra một số luận điểm gây khó khăn cho Diane: “Diane nói rằng việc đi ngắm cảnh trên con đường vắng là hoàn toàn do ngẫu nhiên chứ không phải sắp đặt trước. Vì thế tôi tự hỏi nếu như hung thủ là một người khác thì làm sao tên này có thể biết nơi 4 mẹ con đang đi và nếu như hắn ta có theo dõi thì nơi mà hắn xuất hiện phải là đi sau chiếc xe của mẹ con Diane. Thế nhưng kẻ lạ mặt lại xuất hiện phía trước, vẫy xe đi nhờ cô”. 2 điều này là mâu thuẫn với nhau. Nghe đến đây thì các điều tra viên mới thực sự thấy nghi ngờ có hay không việc Diane tạo dựng hiện trường giả để đánh lừa cơ quan điều tra.
Thêm vào đó là tình tiết người mẹ vẫn bình an vô sự trong khi các con bị bắn bằng nhiều phát súng. Ông Alton đã giải thích rằng: Nếu kẻ ám sát mẹ con Diane muốn giết người rồi lấy xe ô tô thì tại sao hắn lại bắn 3 đứa trẻ mà không bắn chính người lái xe như Diane.
Trong thời gian ấy, cảnh sát đã tiến hành khám xét chiếc xe ô tô của Diane với hi vọng sẽ tìm ra được những manh mối mới cho vụ án. Tuy nhiên, sau khi kiểm tra kĩ từng vị trí trong xe, cảnh sát đã rút ra kết luận rằng họ không tìm thấy bất cứ một mảnh đạn nào bên trong mặc dù hung thủ đã bắn 3 đứa trẻ rất nhiều lần trong đó. Tại hiện trường chỉ có vết máu của 3 đứa trẻ, ngoài ra cảnh sát không còn tìm được gì thêm.
Cơ quan điều tra đã tiếp tục quá trình điều tra của mình xung quanh hiện trường. Họ đã mang khẩu súng 22 li tới hiện trường và đem so với những vết đạn trên xe. Thật ngạc nhiên là khẩu súng này và vết đạn bắn trên xe rất khớp nhau.
Về phần của Christie, cơ quan chức năng đã chính thức tuyên bố tình hình sức khỏe của cô bé. Christie đã phải chịu một cú sốc quá lớn. Những viên đạn đã khiến Christie không còn nói được, não của cô bé đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Trong khi đó, những thông tin hé lộ hung thủ của vụ án vẫn chỉ dừng lại ở mức độ nghi ngờ mà thôi. Có thể Diane chính là tác giả của vở kịch này nhưng cũng có thể hung thủ là một kẻ nào đó ở bên ngoài kia. Riêng ông Hugi thì ông cho rằng Diane chính là người có tội bởi ông đã phát hiện ra rất nhiều lá thư và cuốn nhật ký có liên quan tới vụ án ở trong nhà của Diane.
VII. Điều tra về quá khứ của Diane
Với những kinh nghiệm lâu năm của mình, 2 thám tử Doug Welch và Paul Alton được cắt cử tới Azirona để điều tra về quá khứ của Diane Downs. Chuyến đi kéo dài trong vài tuần cuối tháng 5 đã thu được nhiều kết quả khả quan. 2 thám tử đã có được những thông tin họ cần về người mẹ của 3 đứa trẻ đồng thời là nghi can số 1 trong vụ án này.
Việc đầu tiên Welch và Alton làm đó là việc xác định thực hư của thông tin Steve Downs hay một người lạ mặt tên Lew cùng xuất hiện trong thời gian xảy ra vụ việc.
Các thám tử đã tìm hiểu đến công ty của Diane để thực hiện một số câu hỏi với những người đồng nghiệp với hy vọng sẽ tìm ra thêm những manh mối. Một vài người đã từng làm cùng Diane thì tỏ ra không ưa cô ta, thậm chí còn gét bỏ Diane. Diane trong con mắt của đồng nghiệp chỉ là một người có tính cách thất thường, hâm hâm chứ không hơn không kém.
Nhân vật bị nghi là có xuất hiện trong thời điểm vụ án xảy ra, Lew Lewiston đã được các điều tra viên ưu tiên tổ chức một cuộc nói chuyện và chất vấn riêng. Về phần Lewiston, anh ta được mọi người khen ngợi là một người chân thực, thẳng thắn và cũng không có hiềm khích gì với Diane Downs. Khi Lew được hỏi những câu hỏi liên quan tới tình trạng hôn nhân và những mối quan hệ cá nhân, anh đã trả lời tất cả câu hỏi một cách thẳn thắn, không chút ngại ngùng. Lew nói anh gặp Diane cuối năm 1981 sau khi Diane li dị với người chồng Steve. Mặc dù rất yêu vợ mình thế nhưng khi gặp Diane và gặp cả những cử chỉ gợi tình thì Lew đã không cầm được lòng mình và có quan hệ bất chính với Diane.
2 người đã có quan hệ lét lút trong một thời gian dài. Đó là những lời thú nhận của Lew. Trong lời khai của mình, Lew đã nói ra nhiều tật xấu của cô bạn gái mới. Anh nói rằng Diane là người trăng hoa. Vừa chấp nhận đi với anh ta và vừa đi chơi cùng người đàn ông khác. Anh thừa nhận rằng thời gian 2 người làm cùng một chỗ là thời gian mà anh bị Diane mê hoặc để rồi không nhận ra được điều gì cả. Nhưng sau đó khi tỉnh táo suy nghĩ thì Lew đã quyết định bỏ Diane năm 1983. Anh nói: “Nếu như Diane hay bất cứ ai hỏi tôi rằng ai là người tôi yêu thương nhất thì tôi xin nói rằng Nora, vợ tôi mới là tình yêu đích thực mà tôi đã dành trao”.
2 vị thám tử Welch và Alton đã ghi lại những lời Lewiston nói một cách cẩn thận. Lew cũng nói thêm rằng cũng chỉ vì Diane lăng nhăng như vậy mà cả 3 đứa con của cô ta hiếm khi nhận được sự chăm sóc và tình yêu thương thực sự của người mẹ. “Điều đó là một sự thật phũ phàng”, Lew đã nói như vậy.
Có lẽ sự vô cảm và phũ phàng đó là nguyên nhân khiến cho Lew và cơ quan điều tra nghi ngờ Diane chính là hung thủ gây án. Vào cuối buổi nói chuyện, 2 vị thám tử có hỏi Lew việc có biết Diane sở hữu khẩu súng nào không thì Lew đã ngay lập tức đáp lại rằng Diane chắc chắn có vài khẩu súng trong nhà. Một trong số chúng là khẩu súng 22 li.
VIII. Elizabeth Diane Downs
Diane Downs sinh ngày 7-8-1955 tại Phoenix, bang Arizona. Bố mẹ cô là Williadene và Wes Frederickson đã hết mực yêu thương cô con gái và dành những gì tốt nhất cho Diane.
Mặc dù yêu thương là thế nhưng bản thân của Diane chưa bao giờ được thoải mái và tự do trong cuộc sống riêng của mình. Bố mẹ thường xuyên nhắc nhở, thậm chí là cấm cô bé ăn mặc quần áo đuổi theo mốt nọ mốt kia. Chính vì thế mà mặc dù học khá giỏi nhưng Diane vẫn không được bạn bè yêu quý. Cô bị gét bỏ và bạn bè xem Diane như một đứa nhà quê lạc hậu.
Theo bản theo dõi của Rule thì bố của Diane đã nhiều lần có hành vi quấy rối khi cô được 11 tuổi. Diane đã nói với cơ quan chức năng rằng những vụ việc xảy ra cũng chưa tới nỗi là thông dâm hay hãm hiếp mà chỉ dừng lại ở việc vuốt ve mơn trớn cô mà thôi. Cô còn nói thêm vào cuối tuần người cha này đưa cô tới một địa điểm hoang vắng và giở trò nhưng cũng chỉ có giới hạn nào đó mà thôi.
Khi Diane xa rời vòng tay của gia đình, cô đã được Wes Frederickson nhận bảo hộ. Ông ta đã cho cô đi học và tuổi thơ của Diane lại được viết tiếp với những ngày tháng tươi đẹp. Thời gian Diane bắt đầu trưởng thành, cô đã được nhiều chàng trai để ý tới. Lúc đó, cô cũng đang rất cần sự chăm sóc và sự yêu thương, cái mà cô không thể có trong quãng thời gian 13 năm đầu tiên. Và Steven Downs chính là người đã bù đắp cho Diane những sự thiếu thốn ấy. Họ đã yêu nhau và mặc dù có khá nhiều điểm trái tính trái nết nhưng Diane và Steve vẫn quyết định đi tới đám cưới ngày 13-11-1973.
Sau quãng thời gian yêu nhau đằm thắm, những sự khác biệt đã bắt đầu xuất hiện nơi Diane và Steve. Thế nhưng đã quá muộn để cho Diane sửa sai và cô đã phải tiếp tục sống cùng với Steve một người đã không còn yêu mình như xưa nữa.
Tuy nhiên sau đó, Diane đã tìm được chút an ủi khi cô mang thai Christie năm 1974. Nhờ có đứa con này mà Steve đã thường xuyên về nhà ăn cơm cùng vợ. Chỉ 2 năm sau, Diane lại mang bầu Cheryl Lynn.
iX. Cuộc hôn nhân không hạnh phúc
Trong 2 năm từ 1976 tới năm 1977, Diane đã phải đưa 2 đứa con chạy trốn khỏi Steve với lý do ông chồng thường xuyên gây sự và đánh đập 3 mẹ con. Nhưng cũng chẳng bao lâu cô đã lại quay lại với Steve. Kể từ đây Steve đã cảnh giác không cho Diane trốn chạy nữa. Cuộc hôn nhân ngày càng rạn nứt và những trận đòn cũng từ đó mà tăng lên.
Năm 1978, gia đình này chuyển tới Mase sinh sống. Ở đây, Diane và Steve đã cùng làm chung trong một nhà máy. Mặc dù cuộc sống gia đình diễn ra không mấy vui vẻ nhưng cũng không quá tồi tệ với Diane. Cũng vì lý do đó mà cô đã lại mang thai đứa thứ 3 là Danny năm 1979 nhưng có điều khác đó không phải đứa con của Steve mà là bạn trai mới của Diane. Mặc dù vậy Steve vẫn chấp nhận điều này và 2 người tiếp tục sống với nhau cho tới năm 1981.
Năm đó, Diane đã chính thức xa rời người chồng và xin được vào làm ở phòng bưu chính Mỹ. Ở đây cô đã gặp Lewiston và 2 người đã yêu nhau. Tuy nhiên, thời gian họ yêu nhau cũng chưa đầy 1 tháng thì Diane đã quyết định chọn lối đi riêng cho mình. Kể từ đó, cô đã một mình cùng với 3 đứa con tự bước trên con đường riêng của mình.
Năm đó, Diane đã chính thức xa rời người chồng và xin được vào làm ở phòng bưu chính Mỹ. Ở đây cô đã gặp Lewiston và 2 người đã yêu nhau. Tuy nhiên, thời gian họ yêu nhau cũng chưa đầy 1 tháng thì Diane đã quyết định chọn lối đi riêng cho mình. Kể từ đó, cô đã một mình cùng với 3 đứa con tự bước trên con đường riêng của mình.
X. Cần thêm những bằng chứng
Vào tháng 6, thám tử Fred Hugi đã có cuộc gặp gỡ với đội điều về vụ án này để cùng nhau nhìn nhận lại vụ việc. Việc có nên bắt giữ Diane Downs cũng đang là một câu hỏi được các thám tử cân nhắc. Bản thân của Hugi thì ông muốn tạm giữ bà mẹ này thế nhưng ông vẫn lo ngại động thái này sẽ làm hỏng mọi chuyện. Hiện tại họ đã tin rằng Diane chính là người gây án nhưng đó chỉ là phán đoán, còn vũ khí gây án và nhân chứng chứng kiến tận mắt vụ án cho tới giờ vẫn là một dấu hỏi. Ông Hugi khẳng định những gì có trong tay là chưa đủ để buộc tội Diane.
Bằng chứng là vỏ viên đạn 22 li được tìm thấy ở đường Old Mohawk được cho là trùng khớp với những vết bắn trên chiếc xe đỏ của Diane. Cả 2 nghi can là người chồng cũ Steve và người yêu cũ đều đã được cảnh sát điều tra nhưng họ đều có bằng chứng ngoại phạm, không những thế cả 2 người đều khai rằng Diane Downs có sở hữu một khẩu súng ngắn 22 li.
Một tình tiết nữa khiến cơ quan điều tra muốn bắt giữ Diane là họ đã tìm thấy 1 khẩu súng 22 li chưa được sử dụng tại nhà của cô ta. Từ đó, họ đang băn khoăn rằng liệu bà mẹ này có còn khẩu súng nào tương tự như thế không. Nếu quả thật Diane còn có 1 khẩu nữa thì đích xác đó chính là hung khí gây án. Hugi và các điều tra viên khác thừa hiểu rằng chừng nào khẩu súng chưa được tìm thấy thì tòa án vẫn sẽ không chấp nhận đơn khởi tố của họ.
Ngoài việc điều tra về nhân thân của Diane, các thám tử còn xem xét tới thời gian xảy ra vụ án. Nhiều giả thuyết so sánh về thời gian vụ án xảy ra và thời gian các y tá nghe tiếng kêu cứu của Diane đã được đưa ra. Thế nhưng đó chỉ là những câu chuyện mà người ta tự nghĩ ra trong lúc cơ quan điều tra chưa đưa ra thông tin chính thức về vụ án mà thôi.
Trong thời gian vụ án chưa đi tới hồi kết thì vị thẩm phán Gregory Foote đã yêu cầu 2 đứa trẻ còn sống nhà Downs cần phải được chăm sóc cách li. Diane không được tới thăm chúng nữa. Cả Danny và Christie đều đang được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt. Các bác sĩ vẫn đang hi vọng 2 đứa trẻ tội nghiệp này sẽ vượt qua cơ nguy kịch này.
XII. Điều kỳ diệu
Trong suốt mùa đông cho tới mùa xuân năm 1984, Diane đã nhanh chóng trở thành trung tâm của sự chú ý. Mặc dù những thông tin chính thức về tội ác của Diane chưa được cảnh sát công bố thế nhưng bên ngoài các phương tiện truyền thông và cả những lời đồn dường như đã kết tội bà mẹ này.
Trong suốt mùa đông cho tới mùa xuân năm 1984, Diane đã nhanh chóng trở thành trung tâm của sự chú ý. Mặc dù những thông tin chính thức về tội ác của Diane chưa được cảnh sát công bố thế nhưng bên ngoài các phương tiện truyền thông và cả những lời đồn dường như đã kết tội bà mẹ này.
Trong khi đó, Hugi đang tự mình cố gắng và thúc giục các điều tra viên khác nhanh chóng tìm ra những điểm mấu chốt của vụ án để đưa ra quyết định cuối cùng. Về phần Diane, cô ta vẫn rất bình tĩnh trong việc ứng phó với những lời đồn và cả những tình tiết mới xuất hiện. Hơn nữa, cô ta còn tỏ ra bực tức trước việc cảnh sát ngăn cô không cho tới thăm 2 đứa trẻ đang nằm trong bệnh viện. Diane cho rằng đó là một sự phân biệt không công bằng với một bà mẹ có 3 đứa con bị ám sát. Thế nhưng cảnh sát vẫn giữ nguyên quyết định không cho Diane vào thăm con.
Cuối cùng, sau thời gian chờ đợi khá dài, Diane đã quyết định tỏ thái độ muốn hợp tác với cơ quan điều tra. Cô đã đề nghị có một cuộc nói chuyện với thám tử để giải thích thêm về những hoài nghi trong đêm xảy ra vụ án.
Trong cuộc thương lượng này, Diane đã nhắc đi nhắc lại rằng kẻ gây án có thể là ai đó mà cô ta biết mặt. Nếu như những thông tin này là đúng thì quả thật cơ quan điều tra đã quá sai lầm khi chỉ tập trung vào điều tra ở Diane mà không quan tâm tới những đối tượng khác. Thế nhưng họ vẫn giữ vững lập trường của mình và nghi ngờ về câu chuyện của bà mẹ này.
Có những câu hỏi mà Diane không thể trả lời được khi bị 2 vị thám tử hỏi: “ Tại sao tới giờ cô mới nói điều này với chúng tôi? Cô có biết làm sao kẻ lạ mặt lại biết được địa điểm 4 mẹ con đang đi mà chặn đầu hay không? Mục đích mà hắn ta giết 3 đứa con là gì?...”. Tất cả điều này đã khiến Diane rơi vào thế bị động và không thể lên tiếng biện hộ nữa.
Đúng vào thời điểm ấy, thông tin từ bệnh viện báo về cơ quan điều tra rằng cô bé Christie đã vượt qua được thời điểm khó khăn nhất. Đáng mừng hơn là cô bé có thể nói chuyện được nhưng không nhiều. Luật sư Paule Krogdahl đã ngay lập tức tới bên cô bé và hỏi một số câu hỏi liên quan tới đêm kinh hoàng đó. Cô be Christie bắt đầu nói về gia đình và người mẹ của mình. Cô bé nói rằng 3 anh chị em thường xuyên bị mẹ đánh và mắng chửi. Khi được hỏi về sự việc xảy ra đêm hôm 3 chị em bị bắn, cô bé chỉ khóc và nói rằng: “Cứu con với !!!”. Cô bé không thể nói tên của kẻ đã nhân tâm bắn những phát súng liên tiếp vào 3 chị em. Cô bé chỉ kịp nói tiếng “Không” khi cảnh sát hỏi: “Cháu có nhìn thấy kẻ lạ mặt nào xuất hiện vẫy xe trong lúc ấy không?”.
Mặc dù cô bé Christie không thể nói ra tên hung thủ gây án thế nhưng qua câu chuyện này cảnh sát cũng biết được lời Diane nói trước kia là hoàn toàn bịa đặt. Ngày 28-2-1984, Diane Downs đã chính thức bị cảnh sát bắt giữ để điều tra.
XIII. Những chuẩn bị trước phiên xét xử
Vị luật sư Pat Horton cùng với viên cảnh sát trưởng David Burks đã tổ chức một cuộc họp riêng ngay sau khi Diane bị bắt. Trong buổi họp báo này, ông Horton đã dự đoán rằng phiên tòa sắp tới sẽ hứa hẹn những cuộc tranh luận nóng bỏng giữa 2 bên khởi tố và bào chữa.
Cùng với tuyên bố ấy, các nhà báo đã sẵn sàng để khai thác những thông tin về Diane. Ngay từ thời điểm hiện tại họ đã đưa ra thông tin rằng Diane chính là người có tội. Việc duy nhất họ đang cố gắng thực hiện là bố trí một ai đó biết Diane Downs nói chuyện lấy thông tin của cô ta dù chỉ một lần. Trong khi đó, ông bố của Diane đã lên tiếng ý kiến về thông tin con gái mình bị bắt. Ông nói: “Nếu con gái tôi làm điều nhẫn tâm ấy thì con bé sẽ phải trả giá cho những hành động của mình. Nhưng bản thân tôi thì không nghĩ nó có đủ can đảm để làm điều ấy vì con bé vẫn rất yêu những đứa con của mình”.
Trước tình hình bị bắt giữ và có nguy cơ bị khởi tố, Diane đã chính thức mời luật sư Melvin Belli, một luật sư giỏi, làm người cố vấn cũng như làm luật sư bào chữa cho cô ta. Diane tin vào khả năng của Belli sẽ giúp cô ta tránh khỏi những lời buộc tội của bên khởi tố. Ngay sau khi tiếp nhận làm luật sư riêng cho Diane, ông ta đã có trong tay toàn bộ lý lịch các nhân của Diane cũng cũng như những thông tin về vụ án này. Ông đã đưa ra đề nghị trì hoãn phiên tòa thêm 2 tháng để có thời gian tìm hiểu thêm về những tình tiết nhỏ nhưng ngay lập tức tòa đã phản đối. Tuy nhiên, đứng trước tình hình cạn kiệt về nguồn đầu tư để điều tra vụ án cũng như sự phức tạp ngày càng gia tăng thì việc trì hoãn phiên tòa xét xử vụ án này là không thể tránh khỏi.
Riêng ông Fred Hugi thì cho biết ông đã thu thập được khoảng 24 bằng chứng, lời tuyên bố và cả một số lời khai trong cuộc băng ghi lời khai của Diane. Bây giờ đang là thời gian họ phân loại để xác định ra những bằng chứng quan trọng phục vụ cho phiên tòa sắp tới.
XIV. Phiên tòa bắt đầu
Ngày 10-5-1984 phiên tòa dự kiến kéo dài 6 tuần đã diễn ra tại tòa án tối cao Lane trong phòng xét xử số 3, một trong những phòng xử rộng nhất của tòa nhà Eugene. Một ban bồi thẩm gồm 9 phụ nữ đã được chỉ định. Thẩm phán Foote chính là chủ tọa phiên tòa này. Những người biết tới vụ án đã kéo tới Eugene để tham dự phiên xét xử này. Người ta đang băn khoăn tự hỏi rằng : “Liệu Diane là người mẹ vô tội hay là kẻ thủ ác đã nhẫn tâm bắn 3 đứa con của mình”.
Trong phần đầu của buổi xét xử, luật sư Fred Hugi đã đưa ra động cơ mà Diane ám hại 3 đứa con nhỏ của mình. Kèm theo những lời lẽ này là khẩu súng lục 22 li cũng được trình báo tại tòa. Thế nhưng luật sư bào chữa cho Diane đã nhanh chóng bác bỏ thông tin này bằng việc nói rằng: “Chắc hẳn vụ việc này có nhầm lẫn và uẩn khúc. Thân chủ của tôi không thể nhẫn tâm giết hại 3 đứa con mà cô ấy yêu quý nhất một cách dã man như vậy”.
Sau lời lẽ của luật sư bào chữa, phiên tòa đã tạm nghỉ vào ngày 14-5 để ban bồi thẩm có thời gian xem xét lại những gì đã diễn ra trong mấy ngày qua. Họ đang xem xét về thời gian xảy ra vụ án, không gian khi hung thủ gây án, chiếc xe Nissan và các vật chứng khác để đưa ra kết luận tiếp phục vụ cho phiên xét xử tiếp theo.
Quay trở lại với phiên tòa, những nhân chứng đầu tiên đã được gọi ra tòa để phục vụ cho việc đối chứng. Các bác sĩ chăm sóc 3 đứa trẻ nhà Downs là những nhân chính thức được gọi tới tòa. Cô y tá Rose Martin, người đã có mặt tại hiện trường ngay hôm đó đã kể lại sự việc và thái độ bà mẹ này ngày hôm đó. Martin nói rằng sau khi hỏi bác sĩ về tình hình của 3 đứa con, Diane còn mỉm cười được và nói rằng: “Cũng chẳng lo ! Tôi có một cái bảo hiểm khá tốt cho chúng”.
Bác sĩ John Mackey, người phụ trách ở phòng cấp cứu hôm đó đã nhớ lại cảnh tượng kinh hoàng khi các nạn nhân được đưa vào phòng cấp cứu. Ông cho biết: “Cô Diane lúc đó thực sự tỏ ra rất bình tĩnh. Tôi không thấy cô ta có bất cứ dấu hiệu nào của sự vội vã hay lo lắng gì cho 3 đứa con của mình cả”.
Trong suốt phiên xử ngày hôm đó, các nhân chứng đã lần lượt ra trước tòa và đưa ra những lời khai của mình. Những ý kiến khác nhau cũng được các nhân chứng đưa ra nhưng điểm chung của phần lớn nhân chứng là nghi ngờ Diane chính là hung thủ gây án.
Lúc này luật sư Hugi bắt đầu đứng ra để hỏi Diane một số câu hỏi về gia đình, tình hình học hành của 3 đứa con và cả về chính bản thân cô ta nữa. Khi thấy tới thời gian thích hợp, Hugi đã hỏi cô ta về ngày xảy ra vụ án để tìm hiểu nguyên nhân tại sao Diane lại đưa 3 đứa con đi ra khu vực tối tắm và vắng vẻ như vậy. Tới đây thì cô bé Christie đã bắt đầu run lên. Vị luật sư này đã nhanh chóng vỗ vai cô bé như để giúp cô bình tĩnh lại. Ông đã hỏi Christie về việc mà bà mẹ kia đã làm với cô bé và 2 đứa em.
Christie run rẩy trả lời: “Dạ, Danny chính là người bị bắn đầu tiên”.
Hugi hỏi dồn: “Chuyện gì xảy ra tiếp theo hả cháu?”
Nói tới đây cô bé Danny đã khóc rất to. Ôm cô bé vào lòng và Hugi hỏi tiếp: “Thế khi nào thì cháu bị bắn? Ai là người đã bắn cháu”.
“ Dạ, mẹ cháu bắn cháu ngay sau đó ạ”, cô bé đáp.
XV. Tội lỗi của người mẹ
Sau câu trả lời quan trọng nhất của Christie, không khí trong phiên tòa dường như trùng xuống trong giây lát. Không một phút phân vân, thẩm phán phiên tòa đã gõ bàn và tuyên bố dừng phiên tòa. Diane chính là hung thủ đã nhẫn tâm bắn 3 đứa con đẻ.
Ngày 14-6-1984, thẩm phán Foote đã tuyên Diane Downs tội danh giết người và hành hạ đánh đập trẻ em. Tổng cộng Diane phải lĩnh án tù chung thân cho tội danh của mình.
Nguồn: chapcathegioi.com
Nguồn: chapcathegioi.com