6. Chiếc ghế xô ngã người ngồi và gây bệnh
Lâu đài Belcourt là một trong số đó. Được xây dựng vào năm 1894 bởi Oliver Hazard Perry Belmont, một chính trị gia giàu có khá nổi tiếng thời bấy giờ. Có rất nhiều câu chuyện ma rùng rợn liên quan đến tòa dinh thự xa hoa, ly kỳ nhất có lẽ đó là hai chiếc ghế được cho rằng đã bị hồn ma ám. Bất cứ du khách nào ngồi lên nó đều có cảm giác ớn lạnh ngay lập tức, kèm theo đó là triệu chứng buồn nôn và khó chịu. Bàn tay họ như bị kim châm khi nắm vào thành ghế, tất cả đều có chung cảm giác như đang ngồi lên một ai đó và bị người này xô bật ra khỏi chiếc ghế bằng một sức mạnh vô hình.
7. Búp bê hắc ám nguyền bất cứ ai chụp hình được phép
Con búp bê đáng sợ từng là sở hữu của một đứa trẻ có tên Robert Eugene Otto sống tại Key West, Florida năm 1896. Nó đã bị ếm bởi một người phục vụ biết ma thuật hắc ám và những người không ghen ghét gia đình cậu bé. Con búp bê là người bạn duy nhất của cậu trong một thời gian dài, chúng thường trò chuyện với nhau thân thiết. Tất cả người phục vụ trong ngôi nhà cam đoan rằng họ đã nghe được cuộc trò chuyện của con búp bê phát ra từ trong phòng cậu bé, thậm chí hàng xóm của nhà cậu cũng cho biết đã nhìn thấy nó thường đi lại trong phòng mỗi khi Otto không có ở nhà.
Một thời gian sau, con búp bê bắt đầu giở trò quậy phá làm cậu bé vô cùng sợ hãi, căn phòng luôn bị xới tung lên, chai lọ vỡ tung tóe, và Otto bé nhỏ thường bị đổ lỗi mặc dù cậu cam đoan không hề làm chuyện này.
Thời gian trôi qua, Robert được thừa kế ngôi nhà từ cha mẹ của mình và cũng qua đời vào năm 1972, ngôi nhà sau đó được bán cho một gia đình khác. Bé gái con chủ nhà mới tình cờ lại tìm thấy con búp bê ma ám nằm trên gác mái, và cô đã lập tức phát hoảng khi nhìn thấy nó trong lần đầu tiên, cô bé cho rằng nó đã nhiều lần lên tiếng đe dọa giết cô.
Sau nhiều lần lưu lạc, con búp bê cuối cùng được lưu giữ trong viện bảo tàng nghệ thuật và lịch sử tại Key West, nơi nó được trưng bày cho khách đến tham quan cho đến ngày nay. Điều kỳ lạ là bất cứ du khách nào muốn chụp ảnh con búp bê này, đều phải khấn thì thầm xin phép, nếu không sẽ bị nó nguyền rủa những tai nạn bất ngờ. Bảo tàng cũng trưng bày các bức thư xin lỗi của các du khách từng bị nó “nguyền” vì vô ý chụp ảnh mà không xin phép nó.
Biệt danh của bức tượng này đã nói lên tất cả “Nữ thần của cái chết“, đây là một bức tượng làm từ đá vôi nguyên chất được phát hiện vào năm 1878 tại Lemb, Cộng hòa Síp ngày nay. Nó có niên đại lên đến 3500 năm trước Công nguyên, được cho là biểu tượng của một nữ thần sinh sản của người cổ xưa. Chủ sở hữu đầu tiên của bức tượng là Công tước Elphont, chỉ trong vòng sáu năm sau khi đưa bức tượng tai ương về nhà, cả gia đình ông bao gồm 7 thành viên lần lượt qua đời vì những nguyên nhân bí ẩn.
Dường như điều đó chưa đủ chứng minh cho khả năng sát chủ của nó, hai chủ nhân kế tiếp là Ivor Manucci và Thompson Noel cũng đã chết cùng với toàn bộ thành viên trong gia đình của họ chỉ vài năm sau khi bức tượng hiện diện trong nhà.
Ngạc nhiên, là người thứ tư, Sir Alan Biverbrook vẫn không tin vào lời nguyền ác độc mà nó ẩn chứa. Ông đã mang nó về nhà và kết quả số phận của ông và vợ cùng hai cô con gái xấu số cũng không thoát được lưỡi hái tử thần. Tuy nhiên lần này, hai cậu con trai của Biverbrook lại thoát chết, mặc dù vẫn bán tin bán ngờ, nhưng họ không còn đủ can đảm để giữ nó thêm bất cứ giây phút nào nữa nên đã quyết định hiến tặng nó cho Bảo tàng Hoàng gia Scotland ở Edinburgh, nơi vẫn còn trưng bày con búp bê này cho đến ngày hôm nay.
Ngay cả khi yên vị trong viện bảo tàng, nó cũng khiến thêm một người nữa ra đi. Đó là người đứng đầu bộ phận trưng bày nơi nó được lưu giữ, ông đột ngột qua đời chỉ sau một thời gian tiếp quản bức tượng. Mặc dù người có trách nhiệm quản lý bảo tàng cam đoan không có thế lực siêu nhiên nào tồn tại trong bức tượng, nhưng gần như không ai dám tiếp xúc nó kể từ khi người đầu tiên của bào tàng qua đời, hiện bức tượng được bảo quản trong một tủ kính, tránh khách tham quan chạm vào.
Bức tranh đáng sợ từng được vất trên gác mái nhà bà của Sean Robinson trong 25 năm, trước khi ông được thừa kế cả ngôi nhà từ bà của mình. Lúc sinh thời, bà hay kể với Robinson vế bức tranh này, theo bà nó là một thứ xấu xa được vẽ bằng máu của một họa sĩ vô danh trộn lẩn trong sơn, ông này đã tự sát ngay sau khi hoàn thành bức tranh. Bà cũng cho ông biết từng nghe được hồn ma của họa sĩ bất hạnh này tự sự mỗi khi đêm xuống, đó là lý do tại sao nó bị vất trên mái.
Robinson không tin vào chuyện đó, ông đã đem nó xuống và treo trong phòng, sau đó cả gia đình ông được một phen phát khiếp từ những hiện tượng bí ẩn. Con trai ông té cầu thang, vợ ông có cảm giác như ai đó vuốt mái tóc của mình, và tất cả thành viên trong gia đình đều thấy bóng một người đàn ông khóc thút thít.
Robinson quyết định mua một máy quay để ghi lại những hoạt động bất thường do bức tranh gây ra trong đêm, và cuối cùng ông cũng đã có được một đoạn videp clip ghi lại cho thấy một cánh cửa trong nhà bỗng dưng đóng sập lại, khói bốc lên và bức tranh rớt xuống sàn nhà mặc dù không có nguyên nhân tác động. Quá sợ hãi, cuối cùng Robinson mang nó vất xuống tầng hầm, mặc dù vậy ông không hề có ý định bán lại nó dù đã có lời đề nghị từ trên Youtube.
10. Lời nguyền của “Chiếc ghế tử thần” – giết bất cứ ai ngồi lên nó.
Theo truyền thuyết, chiếc ghế gắn liền về một câu chuyện đầy màu sắc huyền bí. Năm 1702, một tử tù bị kết án treo cổ có tên là Thomas Busty, trước khi chết hắn yêu cầu được ăn một bữa cuối cùng tại quán rượu mà hắn yêu thích trong vùng. Sau khi ăn, gã đứng dậy và tuyên bố “Một cái chết bất ngờ sẽ đến với bất cứ ai ngồi lên nó“.
Chiếc ghế tồn tại trong quán rượu đó một thời gian dài. Các khách hàng quen thuộc của quán thường thách nhau xem ai dám ngồi lên chiếc ghế nguyền rủa. Trong thế chiến thứ II, rất nhiều phi công từ sân bay gần đó đến quán rượu giải sầu, và dân trong vùng nhận thấy rằng, bất cứ người lính nào đã ngồi lên chiếc ghế, đều không bao giờ trở về sau chiến tranh.
Năm 1967 hai viên phi công của Không lực hoàng gia, đã chết tại chổ khi xe họ đâm vào gốc cây, cách quán không xa sau khi trót ngồi lên chiếc ghế tử thần. Năm 1970, một người thợ liều lĩnh muốn đánh đố số phận của mình cố tình ngồi xuống ghế và chỉ vào buổi chiều hôm đó, anh ta đã chết sau khi rơi xuống một cái hố sâu tại công trường. Một năm sau đó, một người thợ khác cũng chung số phận sau khi trót ngồi lên ghế, anh ta chết sau khi rơi từ mái nhà. Ngay cả vô tình ngồi lên nó cũng không thoát, một phụ nữ trượt chân và ngồi vào chiếc ghế, sau đó cô cũng qua đời sau khi một khối u não bộc phát.
Danh sách các nạn nhân vẫn chưa chấm dứt, ngay cả khi nó bị vất xuống hầm, một nhân viên giao hàng đã ngồi lên nó nghỉ ngơi khi khuân hàng xuống kho ở tầng hầm, sau đó ngay trong ngày, anh ta chết vì một tai nạn xe hơi.
Cuối cùng, chủ quán rượu tặng chiếc ghế cho một bảo tàng địa phương vào năm 1972, bảo tàng đã treo nó lơ lững cách mặt đất khoảng 1,5 mét nhằm đảm bảo không còn bất cứ ai phạm sai lầm ngồi lên nó nữa. May mắn thay từ đó không còn ai phải chết vì chỉ lỡ ngồi vào chiếc ghế tử thần.
Nguồn: chapcathegioi.com