Tài liệu giải mật: "Hệ thống Vũ khí Bí mật của CIA"


Những chai rượu nổ, súng làm từ ống nước, đạn làm từ răng, aspirin có khả năng phá nổ, những thứ giống như các tình tiết trong các truyện điệp viên hạng hai. Nghe có vẻ kinh khủng, nhưng những thứ này có thật. CIA đã và đang dành một lượng lớn thời gian và tiền bạc để phát triển vô số các vũ khí kì lạ cho việc ám sát, phá hoại, hủy diệt hàng loạt. Nếu việc này là tin tức mới đối với các bạn, thì là bởi vì CIA không muốn các sản phẩm, một trong số chúng rất dễ chế tạo, có thể rơi vào tay kẻ xấu. Cũng giống như việc liệu các vũ khí hiện nay có nằm trong tay đúng người hay không, việc đó tùy theo cách bạn nghĩ.

CIA đã và đang phát triển các thiết bị tinh vi ở nước ngoài, dự định sử dụng cho mục đích thẩm vấn, phá hoại và ám sát. Những vũ khí này rất cần thiết, nếu xét trên cách CIA có thể sử dụng các thiết bị này. Nếu CIA muốn loại bỏ các hoạt động chính của đặc vụ KGB ở Hungary, họ có thể phải đối mặt với một vấn đề khá quan trọng. Đây hầu như là việc bất khả thi để tuồn vũ khí gây sát thương, như súng hay bom qua cửa khẩu hải quan của Hungary. Do đó, các sát thủ của CIA phải thu thập vật liệu và chế tạo vũ khí từ các nguyên liệu phổ biến dễ tìm sau khi vượt qua biên giới.

Các đặc vụ CIA có thể quyết định tạo ra chất nổ urea nitrate, thường được biết dưới cái tên bom urine. Vũ khí này khá nguy hiểm, dễ dàng phát nổ, chủ yếu gồm nitric acid và urine. Bom urine là một trong những vũ khí giết người đúng nghĩa trong kho vũ khí của CIA.


Tờ New York Times vào ngày 26 tháng 9 năm 1975 đã tiết lộ về sự tồn tại của những cây súng bắn tên tẩm nọc độc rắn. Hay chất đánh bóng giày nhằm mục đích làm rụng râu của Fidel Castro, nhằm mục đích làm mất uy danh của ông ta (cần phải biết rằng Mỹ từng tin bộ râu của Fidel Castro đã giúp đỡ ông ta rất nhiều cho sự nghiệp chính trị của ông, do đó Mỹ muốn cạo bộ râu của Fidel Castro để ông trở thành trò cười quốc tế). Và phòng thí nghiệm ở Fort Monmouth, New Jersey đã phát triển khẩu súng trường bắn qua góc tường. (Nếu bạn là fan của phim hành động Mĩ, hình như Fast and Furious cũng có khẩu súng có khả năng bẻ cong và có camera quan sát, do đó người lính có thể nhắm bắn solo mục tiêu mà không phải đưa đầu ra, mất công lại dính headshot).

Nhiều vũ khí của CIA được thiết kế để thảm sát, đơn cử như mầm bệnh có thể phát tán dưới đường tàu địa ngầm, những vũ khí khác với mục đích kết liễu mục tiêu đơn lẻ, như nhẫn Borgia chứa chất độc để đưa vào đồ uống của nạn nhân, và còn nhiều thứ vũ khí hỗ trợ tiêu chuẩn khác thích hợp cho từng nhiệm vụ; ví dụ như vụ lật đổ chính phủ Allende ở Chile năm 1973.

Các thông tin về những vũ khí của CIA mà bạn sẽ đọc trong chương này, nhìn chung là chưa được công khai trước đây. Vì CIA không định sẽ công bố các vũ khí này. Nhưng vì tiền thuế của bạn được dùng để trả cho các thiết bị này, nên bạn có quyền được biết về chúng.

Có một cuốn sách nhỏ, được viết năm 1977 và phân phát cho một nhóm lính đánh thuê được chọn của Mỹ, với tiêu đề “CIA Improvised Sabotage Devices”. Cuốn sách hướng dẫn giảng dạy này, nằm trong “The Combat Bookshelf”, đã được công bố bởi Dessert Publications, P.O Box 22005, Phoenix, Arizona 85028. Nếu như bạn muốn biết làm cách nào CIA có thể chuyển một lượng chất nổ vào một hộp xì gà, thứ có thể phá hủy một bể chứa 10000 gallon, thì quyển sách “CIA Improvised Sabotage Devices” là quyển bạn nên đọc. Bạn sẽ cần quyển sách này nếu bạn muốn tạo ra bộ hẹn giờ bằng nước nhỏ giọt, một trái bom chỉ yêu cầu một ít sắt vụn, ống kẽm, và nguồn điện. Bộ hẹn giờ bằng đồng hồ, chỉ cần 1 cái đồng hồ, đinh ốc và nguồn điện. Hay bộ Phát điện bằng bẫy chuột, là một trái bom chỉ yêu cầu bẫy chuột, dây nối, nguồn và một vài thứ khác. Nó được miêu tả như là “một thiết bị xuất sắc được sử dụng với tên lửa bazooka chống xe tải, tank, hay đầu máy xe lửa”. Hay "The Chemical Instantaneous Initiator" được làm từ hỗn hợp đường chlorate, rất hiệu quả trong việc phá hoại các đoàn tàu hỏa.

The Martini Glass Shaped Charge là trái bom có thể làm bằng lon bia. Hoặc bạn có thể muốn thử chế tạo "Vehicle Booby Trap"”. Những loại bom như "“Potassium Chlorate and Sugar Igniter"” và "“Sawdust, Moth Flakes, và Oil Incendiary"” có thể làm bằng các nguyên liệu có trong tên của trái bom đó.

Những thứ kể trên và thêm hơn 50 loại thiết bị khác của CIA được hướng dẫn cặn kẽ từng bước để làm sao có thể chế tạo chúng, ngoài ra còn có ảnh minh họa để người đọc có thể hình dung được thiết bị trông như thế nào sau khi chúng được chế tạo hoàn tất. Biến một chai rượu thành trái bom. Tạo ra mìn tên lửa (loại cài dưới mặt đường để phá xe tải, xe tăng ấy). Chế tạo bom napalm dưới tầng hầm. Thậm chí một số cách đơn giản để chế tạo và thực hành cách tạo ra đám khói bụi lớn cũng được tìm thấy trong “CIA Improvised Sabotage Devices”. ( mình sẽ đưa link tải bản pdf của sách này ở cuối bài viết )


Tại sao CIA lại cực kì quan tâm đến các trang thiết bị kỹ thuật phá hoại này? Có thể CIA nghĩ rằng quyền lợi của quốc gia này (Mỹ) có thể trì hoãn nghiên cứu khoa học của các nước khác. Hay là CIA có thể muốn làm gián đoạn nền kinh tế của một quốc gia nào đó, hi vọng rằng kết quả của sự khủng hoảng kinh tế có thể gây ra các cuộc nội chiến và lật đổ chính phủ cầm quyền hiện tại (một vài điều kể trên đã trở thành sự thật ở Chile). Về cơ bản, John Rockefeller đã dùng những chiến lược này để chống lại các đối thủ cạnh tranh của ông. Ông ta đơn giản chỉ cần làm nổ tung các nhà máy lọc dầu của đối thủ.

Một số quyển sách nhỏ khác mà CIA có thể không muốn cho bạn biết có tựa đề “How to Kill”, viết bởi John Minnery, biên soạn lại bởi Robert Brown và Peder Lund, xuất bản bởi Paladin Press, Box 1307, Boulder, Colorado 80306. ( quyển này cực kì hiếm, giá trên amazon hơn 144$, và nó bị cấm trên nhiều phương diện. Nhưng, mình tìm được và sẽ share ở cuối bài viết :D )


Lý do mà CIA không muốn bạn biết về sự tồn tại của quyển sách dày 88 trang này trên các kệ sách hay các nhà sách, là vì nó chứa đựng một số cách thức giết người rất tinh vi. Cũng như Paladin Press, nhà xuất bản quyển sách dưới tên gọi “OSS Sabotage and Demolition Manual"” đã được để ý rộng rãi bởi các nhà báo cũng như các tổ chức có quan hệ mật thiết với cách toán lính đánh thuê của CIA. Paladin Press không hề muốn bạn biết về quyển sách, nhưng làm gì còn cách nào để họ có thể xuất bản quyển sách “OSS Sabotage and Demolition Manual"” mà không gây chú ý. (OSS: The Office of Strategic Service là tiền thân của CIA ngày nay).

“Làm sao mà anh có thể công bố quyển “OSS Sabotage and Demolition Manual vậy,” tôi đã hỏi Peter Lund, nhà biên tập và xuất bản của Paladin Press, “nếu công ty tổ chức của anh, ít nhất phải thương lượng được với các đặc vụ OSS? Và quyển “How to Kill” là gì vậy?”
“Tôi không nói chuyện với nhà báo,” Lund nói.
“Anh được gọi là Paladin Press. Các anh là các nhà xuất bản sách. Vậy nên tôi có thể đặt mua một cuốn được không?”
“Không được cưng à.”
“Tại sao không? Cưng có phải là nhà xuất bản không thế?”
“Anh sợ tụi anh bán nhầm sách cho mấy chú khủng bố thì toi mạng thôi.”
“Thế chứ mấy chú định bán sách cho ai mới là đúng người?”
“Anh đã nói là anh không nói chuyện với nhà báo mà, chú cứ xồn xồn là mai húp cháo đấy nhé.”
“Chú đã nghe đến Desert Publications chưa” Tôi hỏi.
“Ờ, đó là một đội làm việc khá tốt” Lund nói. "Nếu chú rủ anh với mấy đứa đó đi nhậu một bữa, có thể anh sẽ gửi cho chú mấy tài liệu này để đọc nhé.”
“Làm gì mà khó khăn thế chú” tôi nói. “Mấy ảnh dạo này không xuất bản sách, tiền đâu trả tiền điện thoại nên Viettel nó cắt gọi điện hai chiều rồi chú à?”
“Oh man, thế mà chúng nó kêu là dạo này ăn nên làm ra lắm, haizz.”
“Chú nghe nè, có phải nhóm của chú, và Desert Publications, có liên quan đến các hoạt động của lính đánh thuê CIA ở Châu Phi không?"”
“Anh chả biết gì cả, chú đừng hỏi mất công lắm.”
“Chú có làm trong Special Forces không?”
“Từ tháng 7 năm 1967 đến tháng 7 năm 1968 ở Việt Nam.”
“Chú có phải là người của CIA không?”
“Anh làm ở MACV (Bộ chỉ huy Quân sự của Mĩ ở Việt Nam).”
“Chú được nhận vào CIA à, giỏi thế.”
“Anh có nói thế bao giờ đâu, chú bị ngáo à =.=”
“Thế chứ chú mới nói gì?”
“Anh chỉ hoạt động chung với tụi CIA trong Phoenix Program thôi.”
“Chú có tiễn người ta lên bàn thờ ngắm gà ăn chuối không thế, anh nghe đồn vậy?”
"Không chú à."”

Chương trình Phoenix Program ( hay còn gọi là Chiến Dịch Phụng Hoàng là chiến dịch tình báo, ám sát bí mật trong Chiến tranh Việt Nam được tiến hành bởi Phủ Đặc ủy Trung ương Tình báo Việt Nam Cộng hòa (CIO) với sự phối hợp của Cục Tình báo Trung ương Hoa Kỳ (CIA) ) được thiết kế cho các công việc “loại bỏ phá hủy các cơ sở hạ tầng của Việt Cộng”. Trong thực tế, đó là các hoạt động khủng bố cực kỳ hung hãn được điều khiển bởi trụ sở CIA ở Langley, Virginia. Giám đốc CIA William Colby sau này đã xác nhận là chương trình diễn ra một cách hiệu quả. Phoenix Program thật ra là một chiến dịch tàn sát, vốn đã được chứng minh qua các báo cáo thực tế, được thông qua bởi tòa án Bertrand Russell và Hội đồng Dellums, cho phép các đặc vụ CIA thực hiện chương trình. Quá trình thực hiện chương trình đã giết 18000 người, hầu hết là phụ nữ và trẻ em, những người không hề tham gia trên chiến trường.

Đọc thêm: Chiến dịch Phụng Hoàng

Nhưng còn Peter Lund, nhà biên tập và xuất bản của Paladin Press thì sao? Quyển sách anh ta đã biên tập và xuất bản “How to Kill”, phát họa rất nhiều các phương pháp giết người, các kỹ thuật kinh khủng gây chết người, ví dụ như:

“Việc không quá chú ý vào những vật kỳ lạ, một viên đạn đặc biệt có thể làm bằng răng người (vật có hai đầu nhọn cũng được) và có thể bắn ra dưới quai hàm hoặc bằng miệng và headshot đối phương. Răng về bản chất là xương cứng, và lớp men của nó cho phép nó đủ cứng để bắn xuyên não. Điều đáng chú ý ở đây là nó có thể che dấu nguyên nhân cái chết vì người khám nghiệm tử thi khi điều tra vật bắn vào đầu sẽ không để ý đến một mảnh xương vụn trong đầu. (Bắn bể đầu thì răng nó nằm chung với xiro dâu đậu hũ trộn xương, ai mà để ý đến cái răng)

Về bản chất, vũ khí này là một lưới điện đặt trong bồn cầu. Nó có thể được tìm thấy ở những cái nắp cống hay vỉ nướng. Nếu bồn cầu hoàn toàn làm bằng sứ, thì miếng lưới sẽ được bỏ vào bởi các sát thủ. Cái nắp cống được nối với hệ thống điện của phòng tắm và dây cách điện được giấu sau ống nước.

Điều xảy ra với ai dùng cái bồn cầu này đã quá rõ ràng. Nước tiểu là dung dịch muối và là chất dẫn điện hoàn hảo, kết nối với lưới điện, shock điện sẽ làm người này tiêu đời. (Thím tulanh của VOZ cứ buồn buồn tiểu vào ổ điện làm hư server mà sao mãi không thấy chết nhỉ.)

Bản điều tra báo cáo này tiết lộ rằng "Hot Wire"” chỉ là trò trẻ con so với nhiều thiết bị khác của CIA. Ví dụ, tôi có khả năng đọc được Chương 1 và 2 của quyển "“CIA Black Book"” trong kho vũ khí dã chiến, những chương này được dán nhãn "“chỉ cho phép nhân viên có thẩm quyền"” trên hầu hết các trang sách. Đó là lý do tại sao CIA muốn giữ bí mật quyển sách này. Với các hướng dẫn rất kỹ lưỡng, chương sách chỉ ra cách chế tạo chất nổ mạnh từ aspirin, bom từ móng tay, chế bom từ chai Coke.

Được miêu tả một cách kỹ lưỡng trong “CIA Black Book” là bom urea nitrate đã được nhắc đến trước đây, hay cũng được biết với cái tên “Bom nước tiểu”. Hướng dẫn chuẩn bị cho thứ vũ khí này đã cam đoan rằng nước tiểu của động vật cũng tốt giống như nước tiểu người vậy. Việc này rất quan trọng vì sẽ cần đến 10 cốc nước tiểu, sau đó đun sôi để cô đặc lại còn 1 cốc, rồi trộn với nitric acid. (Đun xong 10 cốc nước tiểu chắc thằng này cũng chết vì mùi thơm ngập phòng -.-)

Cũng được giới thiệu trong quyển sách là cách để chế tạo súng từ ống nước. Những thứ khác bao gồm ống tiêm dùng trong nấu nướng có tẩm thuốc độc (Người Mỹ có dùng ống tiêm để tiêm đồ ướp vào gà hay thịt bò thay vì ướp vài ngày như Việt Nam), súng lục bắn khí cyanide, găng tay gắn dao để cắt cổ (hình dao cạo râu và chỉ dài cỡ 1 inch), và hỗn hợp phân bón với bột nhôm để tạo ra một trái bom đầy uy lực.

Tại sao phải chế tạo vũ khí giết người từ những thứ vật liệu kỳ cục vậy? CIA có bị khùng không?

Không hề. Xét theo khía cạnh của họ, chúng cực kì hợp lý.

Quyển “How to Kill” đã giải thích tất cả: “Tất cả những vũ khí này điều làm bằng tay, nên nó có thể tránh được việc theo dõi và lần theo xuất sứ của vũ khí. Chúng rất hiệu quả, được xóa dấu vết, và hoàn hảo cho công việc ám sát, khi những vũ khí bị cấm, hoặc yêu cầu công việc khắt khe, thì vũ khí có thể chế tạo từ các vật liệu tại chỗ, rất tiện lợi."”

Việc trở thành một sát thủ của CIA không phải là điều hoàn toàn thuận lợi. Bạn không thể ám sát kiểu gì cũng được. Số lượng những nỗ lực đã được thực hiện nhắm vào mạng sống của Fidel Castro, một số là của CIA và mafia hợp tác, đã thất bại vì các áp đặt hạn chế khả năng của các sát thủ. Nhiều quan sát và các chứng cứ đáng chú ý đã khuyên CIA và các đặc vụ của chính phủ khác nên sắp đặt các cái chết một cách tự nhiên cho David Ferrie, Jack Ruby, George De Mohrenschildt, và các nhân chứng tiềm năng khác trong vụ ám sát John Kennedy. Một số cách giết người khác như tiêm một bong bóng khí vào thẳng dòng máu, sẽ không thể bị chú ý bởi khám nghiệm tử thi.

Một cách giết người khác rất khó để theo giấu vết là gửi một con rắn cho nạn nhân qua bưu điện. Đây là kiểu giết người từ khoản cách xa. Khuyết điểm của phương pháp này là con rắn có thể cắn một người vô tội vô tình mở cái hộp ra. Ưu điểm là sau khi con rắn bỏ đi, bằng chứng đơn giản đã bị xóa bỏ.

Đôi khi, việc giết người phải được thực hiện ở khoản cách gần. Để thực hiện điều này, vũ khí rất giá trị là cây đục đá có gắn tấm vải hút máu ở đầu. Khi đâm cây đục vào nạn nhân, máu chảy ra được hấp thụ bằng miếng vải hút máu này. Người ta khi thấy nạn nhân ngã xuống thì chỉ nghĩ rằng nạn nhân bị đau tim. Khi người ta cố giúp đỡ nạn nhân, sát thủ sẽ dùng 10 đến 15 giây khi máu chưa chảy ra để trốn thoát mà không gây chú ý.

Những vũ khí không gây tiếng động rất được khuyên dùng. Nó cũng có thể bao gồm súng lục, súng trường hay súng máy có gắn ống giảm thanh. Chất độc là vũ khí không gây tiếng động. Dưới đây là danh sách các chất độc mà các chuyên gia CIA dùng: dầu của cây hạnh nhân đắng, thuốc diệt kiến, cadmium, được sử dụng dưới dạng hơi nước, làm nạn nhân chết từ từ trong bốn giờ đồng hồ; chất tẩy phóng xạ, cũng làm chậm cái chết. Cantharides; ethyl mercury; freon được nung trên lửa. Những chất độc này và nhiều chất khác đã được liệt kê trong quyển “How to Kill”. Tác giả sau đó đã cảnh báo người đọc:

"Trừ khi có yêu cầu khác, những chất này có thể tiêm thẳng vào nạn nhân hoặc để vào thức ăn, điều này dễ thực hiện hơn, và nếu có thể, hãy để gấp đôi liều lượng."”

W.H. Bowart, trong quyển sách của ông ấy "“Operation Mind Control"” đã miêu tả cách CIA sử dụng thuốc: "“Năm 1953, CIA đã lên kế hoạch mua 10 kg LSD để sử dụng trong các thí nghiệm trên người và động vật. Có thể chế tạo 10.000 liều thuốc chỉ với 1 gram, đồng nghĩa với việc CIA muốn sở hữu 100 triệu liều thuốc. CIA có ý định về việc thâu tóm thị trường LSD nên những quốc gia khác không thể chống lại Mỹ trong cuộc chiến LSD đầy tiềm năng. ( đây là một phần của nghiên cứu mk-ultra )

Tiến sĩ Albert Hofman, một trong những nhà nghiên cứu tiên phong trong việc sử dụng LSD, đã rất kinh hãi với những gì CIA đang làm: “Tôi đã tìm ra cách thức hoàn hảo để sử dụng LSD để làm thuốc, không phải để chế tạo vũ khí. Nó có thể khiến bạn phát điên hoặc thậm chí giết bạn nếu bạn sử dụng mà không có người giám sát y tế. Dù trong hoàn cảnh nào, các nghiên cứu nên được hoàn thành bởi các dược sĩ với mục đích y tế, thay vì được nghiên cứu bởi những người lính.”

Có lẽ vũ khí gây hoảng sợ nhất trong tất cả các loại vũ khí là thứ có thể sử dụng để thay đổi thời tiết và khí hậu. Chúng đã được sử dụng ở Việt Nam và đã thu được những thành công rất đáng chú ý. Nó làm chậm việc hành quân của các quân đoàn bằng những cơn mưa nặng hạt, cũng như phá hủy mùa màng. Sự nguy hiểm ở đây là các thay đổi khí hậu này có thể xảy ra thường xuyên, không chỉ ảnh hưởng đến kẻ thù của nước Mỹ, mà còn ảnh hưởng đến toàn bộ phần còn lại của hành tinh.

Cuối cùng, các bằng chứng rất đáng tin cậy từng tồn tại chứng minh rằng, nước Mỹ thông qua CIA, đã sử dụng vi khuẩn trên chiến trường Hàn Quốc. Một số phi công bị bắt giữ đã khẳng định vi khuẩn đã được sử dụng, nhưng sau đó họ lại bác bỏ chúng, giống như họ đã bị tẩy não. Một đại tá Bộ binh tên Frank H. Schwable đã xác nhận việc sử dụng vi khuẩn và W.H. Bowart đã trích dẫn các tài liệu về việc sử dụng và các cuộc họp bàn về vấn đề này.

Schwable sau đó đã bác bỏ lời thú nhận của ông ấy. Nhưng một số lượng vi khuẩn chiến trường đã được thu nhặt được ở tiền tuyến có Mỹ tham gia. Và khá nhiều quốc gia tin điều này là có thật.

Nước Mỹ sau đó đã ngẫu nhiên mang khí gas gây ảnh hưởng thần kinh đến sử dụng tại Việt Nam.

Những thứ bạn đọc ở trang này có thể nghe giống như phản động…… Nguy hiểm thay, những thứ vũ khí nguy hiểm này đã được giới thiệu cho các chính trị gia, các loại chất nguy hiểm đã được sản xuất và thử nghiệm ngay chính mảnh đất của chúng ta. Khi mà việc ám sát trở thành một chính sách của chính phủ, khi một người được đào tạo để giết chóc khi vẫn đang nhận thức được việc mình làm, khi đạo đức được đặt sang một bên để thực hiện những điều “được cho là tốt hơn”, thì thậm chí chính Tổng thống Hoa Kỳ cũng phải tự hỏi về sự an toàn của chính mình.

Tải tài liệu : 

  • “How to Kill”, viết bởi John Minnery, biên soạn lại bởi Robert Brown và Peder Lund
  • CIA Improvised Sabotage Devices
Nguồn: chapcathegioi.com

Deep Web