PLO) - Liệu sau 121 năm những cuốn sổ ghi chép mới được phát hiện giữa năm 2013 của vị luật sư gia đình có giúp hé mở bí ẩn của một trong những vụ án man rợ nhất trong lịch sử nước Mỹ?
Khoảng 11 giờ trưa ngày 4/8/1892 Bridget Sullivan người hầu gái 26 tuổi của gia đình Borden nghe thấy la thét hoảng hốt của cô chủ Lizzie rằng cha cô đã bị giết. Ông Andrew Borden được phát hiện nằm trên đi văng trong phòng khách. Trong khi những người hàng xóm đang xúm lại an ủi cô con gái thì người hầu gái tìm thấy xác bà chủ Abby trong phòng ngủ dành cho khách ở trên lầu. Ông Andrew và người vợ kế Abbey đều chết bởi nhiều nhát rìu.
Trên thực tế khám nghiệm cho thấy vợ chồng Borden chỉ bị 29 nhát rìu chứ không phải 81 như người ta vẫn đồn thổi. Khi các điều tra viên phát hiện thì xác của bà Abbey đã lạnh cứng nhưng xác của ông Andrew thì vẫn còn hơi ấm, điều đó chứng tỏ bà bị giết trước ông, khoảng thời gian theo nhân viên điều tra là vào khoảng 9 hay 10 phút. Theo các tài liệu thời đó ghi nhận thái dương bên trái của ông Andrew bị một nhát rìu cùn bổ vào tạo thành một lỗ sâu rộng, mắt trái bị hoét sâu và vết chém cắt phạt sống mũi.
Xác ông Andrew Borden |
Chiếc rìu được cho là hung khí |
Ban đầu người ta nghi ngờ thủ phạm là người thợ người Bồ Đào Nha ghé nhà ông sáng hôm đó để đòi tiền công còn nợ nhưng được hẹn lại vì chưa có tiền. Các khám nghiệm y khoa cho rằng bà Abbey bị giết bởi một người đàn ông cao tấn công từ phía sau.
Cảnh sát kết luận rằng kẻ sát nhân phải là người trong nhà Borden nhưng trở ngại lớn nhất là dấu máu chỉ có trên người nạn nhân chứ không có ở bất cứ đâu khác. Thêm vào đó, người ta đã không thể tìm thấy hung khí là chiếc rìu.
Lizzie Borden là nghi phạm hàng đầu vì vào thời điểm đó chị cô là Emma Borden không có nhà. Các điều tra viên ngạc nhiên vì Lizzie khai không biết mẹ kế của cô làm gì vào khoảng lúc 9 giờ sáng. Họ cũng cho là lời khai của cô không thuyết phục vì trong khoảng 15 phút mà người ta cho rằng ông Andrew Borden bị sát hại trong phòng khách thì cô ra kho chứa cỏ khô sau nhà kiếm mấy cục chì cần câu cá. Tuy nhiên, người ta phát hiện sàn gác xép trong kho cỏ khô vẫn nguyên bụi không thấy dấu chân người vả lại chẳng ai hơi đâu chui lên gác xép nóng như lò thiêu đó để tìm một vật đã bỏ xó lâu ngày.
Lizzie Borden |
Trước ngày xảy ra vụ giết người bí ẩn, giữa ông Borden và hai cô con gái có xảy ra bất đồng về việc phân chia tài sản. Trong cơn bực bội, ông đã chặt đầu vài con chim bồ câu mà cô nuôi. Cô Lizzie với bà Abbey chẳng thuận thảo gì với nhau do cảnh “mẹ ghẻ con chồng” và cô không gọi bà bằng mẹ mà xưng hô khách sáo là “bà”.
Ngoài ra còn một số sự kiện khác khiến người ta nghi ngờ cô Lizzie : Chỉ có cô và cha mẹ ở nhà lúc xảy ra vụ giết người; Eli Bence, nhân viên bán hàng ở tiệm thuốc khai với cảnh sát rằng một ngày trước khi xảy ra vụ án, Lizzie có đến mua cyanide.
Một tuần sau khi ông bà Borden bị sát hại, cảnh sát bắt cô Lizzie. Hôm 9/8/1892, Lizzie Borden bị thẩm vấn và các câu trả lời của cô đầy mâu thuẫn, tuy nhiên cô cho rằng mình không có tội.
Hôm 22/8 cô Alice Russell, một người bạn của gia đình Borden khai rằng cô có ở lại với chị em Lizzie và Emma vài ngày sau khi cha mẹ họ bị sát hại và có thấy Lizzsie đốt bỏ một chiếc váy màu xanh trong bếp lò. Các nhân chứng khác xác nhận vào ngày xảy ra vụ án Lizzie cũng mặc một chiếc váy màu xanh.
Phiên tòa xét xử Lizzie Borden bắt đầu hôm 5/6/1893 trước ba quan tòa và đoàn bồi thẩm 12 người, hai luật sư biện hộ là Andrew Jennings và George Robinson.
Nhân chứng chính Bridget Sullivan mặc dù nói rằng chỉ một mình Lizzie có mặt ở nhà khi cha mẹ cô bị giết nhưng lại khai thêm có lợi cho cô chủ rằng trong hai năm làm việc cho gia đình Borden, cô thấy quan hệ giữa Lizzie và mẹ kế Abbey là ổn thỏa.
Cô thợ Hannah Gifford, người từng thêu đồ cho Lizzie vài tháng trước khi xảy ra án mạng khai Lizzie kể với cô về quan hệ với mẹ kế : “Tôi chẳng có việc gì để làm với bà ta. Tôi ở trong phòng suốt”. Các nhân chứng khác cũng như Sullivan đều khai ông Andrew đã ra phố trong khoảng 2 giờ đồng hồ trước khi quay về nhà và bị giết.
Đến lượt mình, các luật sư bên bị dùng hầu hết nhân chứng của chính phía công tố để phản bác. Họ tận dụng những “lỗ hổng” trong cáo trạng , chẳng hạn luật sư Robinson đã kiên trì yêu cầu phía công tố cho biết cán của chiếc lưỡi rìu mà phía công tố cho là hung khí hiện ở đâu ? Câu hỏi này khiến phía công tố đành im lặng. Robinson cũng đề nghị phía công tố chứng minh bằng thực nghiệm rằng làm thế nào mà Lizzie có thể lau sạch vết máu, vứt bỏ hung khí, xóa sạch dấu tích hiện trường gây án chỉ trong 8-13 phút mà phía công tố cho là khoảng thời gian từ khi vợ chồng Borden bị giết cho tới lúc Lizzie lên tiếng gọi cô hầu Sullivan. Các luật sư bên bị cũng cho rằng việc cô Lizzie bị hỏi cung lần đầu, khi cô mới chỉ là nghi can mà không có luật sư bên cạnh là việc cưỡng ép, vi hiến và ý kiến này được các quan tòa đồng tình.
Số nhân chứng của bên bị đưa ra không nhiều, chỉ có Charles Gifford và Uriah Kirby xác nhận là có thấy một người lạ ở gần nhà Borden vào khoảng 11 giờ đêm trước ngày vợ chồng này bị giết. Bác sĩ Benjamin Handfy khai có thấy một thanh niên đi trên hè phố gần nhà Borden vào lúc 10h30 sáng ngày 4/8. Thêm một người thợ xẻ gỗ làm chứng rằng 2 ngày trước có vào kho cỏ khô nhà Borden, lời khai này chỉ để đối lại cáo buộc của cảnh sát rằng bụi trong nhà kho vẫn nguyên.
Kết thúc bài bào chữa, luật sư Robinson cho rằng Lizzie hoàn toàn không dính dáng tới vụ giết ông Andrew và bà Abbey , sát thủ là một kẻ khác đã tẩu thoát.
Kết thúc thảo luận, đoàn bồi thẩm đã tuyên bố Lizzie Borden không có tội và cô được trả tự do. Sau vụ án, được hưởng thừa kế từ cha mẹ, hai chị em nhà Borden mua một căn nhà sang trọng. Lizzie hoạt động trong lĩnh vực nhà hát, giao du với các nghệ sĩ và sống ở thị trấn Fall River quê nhà cho tới khi qua đời vào năm 1927, thọ 67 tuổi.