SCP-129: Nhiễm trùng nấm cấp cao


Thủ tục kiểm soát đặc biệt:

SCP-129 là loài vật thể có mặt với số lượng lớn trên diện rộng và ảnh hưởng rất nhiều động vật và con người hàng ngày. Do vậy, mọi nỗ lực ngăn chặn đều xoay quanh việc chữa trị những cá nhân đã bị lây nhiễm và xóa sổ bất kì hay toàn bộ thành viên của SCP-129. Mặc dù ít nhất 98% dân số thế giới chứa một khả năng miễn dịch tự nhiên đối với một hoặc nhiều loài SCP-129, các dịch ở giai đoạn 3 hoặc cao hơn (được mô tả dưới đây) cần được ngăn chặn càng nhanh càng tốt, các cá nhân đã bị lây nhiễm cần được cách ly theo giao thức chống lây nhiễm cấp-cao-nhất. Xem Tài Liệu # 129-A-1 để biết thêm thông tin.

Khi dịch ở giai đoạn bùng phát Bốn hoặc Năm, ngoài các thủ tục trên, cần sử dụng thêm [DỮ LIỆU BỊ XÓA], như được mô tả trong Tài Liệu # 129-A-2 (yêu cầu Quyền Hạn Cấp 4).

Mô tả: 

SCP-129 gồm ít nhất██ loài nấm khác nhau mà có thể lây nhiễm cho bất kỳ động vật nào có màng nhầy. Nhiễm trùng do SCP-129 có thể trải qua đến năm giai đoạn (tùy thuộc vào việc đã tiếp xúc với loài SCP-129 nào, khả năng đề kháng của cá nhân đó, và các yếu tố khác), với mỗi giai đoạn là tiền đề cho giai đoạn tiếp theo thông qua việc làm giảm sức đề kháng của cá thể đối với các trường hợp lây nhiễm sau đó.

Do một sự kết hợp của các sự kiện lịch sử, hầu hết con người và động vật tự nhiên miễn dịch với SCP-129-04 qua SCP-129-██. Do đó việc bùng phát nhiễm trùng Giai Đoạn Ba là khá hiếm gặp, nhưng có thể trở thành một dịch lan rộng nếu không được cô lập và kiểm soát tốt. Tất cả các trường hợp được biết đến của SCP-129 đều trải qua dưới năm giai đoạn tiến triển, mặc dù [DỮ LIỆU BỊ XÓA], có thể do đột biến.

GIAI ĐOẠN MỘT: Sinh vật đầu tiên, SCP-129-01, tấn công các màng nhầy của nạn nhân, phân ly một cách nhanh chóng và kín đáo. Một mùi men nhẹ có thể được ngửi thấy, nhưng ngoài ra, SCP-129-01 không thể hiện triệu chứng gì. Một sinh vật thứ hai (SCP-129-02) sẽ lây nhiễm vào vật chủ, khiến cho nạn nhân có các triệu chứng giống hệt với viêm mũi họng do virus cấp tính (cảm lạnh thông thường). Việc làm giảm hiệu quả của hệ thống miễn dịch của vật chủ do nhiễm SCP-129-02 cho phép SCP-129-01 thâm nhập sâu hơn.

SCP-129-01 và -02 thường rời khỏi cơ thể vật chủ trong vòng 4-6 ngày. Mặc dù cả hai loài là khá phổ biến, và hầu hết người dân có ít hoặc không có sự kháng cự với một trong hai sinh vật, bản thân chúng tạo ra ít nguy hiểm, ngoại trừ việc tạo thuận lợi cho nhiễm bởi SCP-129-03.

GIAI ĐOẠN HAI: Mặc dù SCP-129-03 thường bị chặn bởi chất nhầy tự nhiên, sự lây nhiễm ở Giai Đoạn Một thay đổi các thành phần của chất nhầy của người bệnh đồng thời làm giảm khả năng miễn dịch của họ đối với SCP-129-03. Sau khi xâm nhập vào người bệnh, SCP-129-03 thay đổi dịch nhầy, bạch huyết và máu của người bệnh nhằm tạo điều kiện thuận lợi cho sự phát triển của các loài SCP-129 khác.

Các triệu chứng của nhiễm trùng Giai Đoạn Hai bao gồm tăng tiết dịch nhầy, ho dai dẳng do nhiều đờm nhớt, sốt nhẹ kéo dài, tăng tiết mồ hôi và nướt bọt, có vẻ như thích rau củ nhiều hơn, và than phiền về việc các món nước trái cây có ‘vị lạ’. Nhiễm trùng do SCP-129-03 thường kéo dài từ hai tuần đến bốn tháng trước khi bị khi bị hệ thống miễn dịch đào thải, trừ khi người bệnh tiến triển đến Giai Đoạn Ba. Ít nhất ██% của tất cả mọi người đã trải nhiệm Giai Đoạn Hai tại một thời điểm nào đó trong đời, nhưng do miễn dịch tự nhiên (tuy rằng đã nhiễm Giai Đoạn Hai) và sự khan hiếm của các loài cần cho Giai Đoạn Ba, chỉ có dưới █.██% của ██ % đã chuyển sang Giai Đoạn Ba.

GIAI ĐOẠN BA: Khi không có SCP-129-03, gần như tất cả các loài động vật đều miễn nhiễm với ba loài gây ra tình trạng bệnh ở Giai Đoạn Ba. Tuy nhiên, một số lượng nhỏ của nạn nhân ở Giai Đoạn Hai có thể bị nhiễm với một hoặc nhiều loài; trong những trường hợp này, các bệnh nhiễm trùng nấm trở nên cố hữu trong vật chủ và không thể được loại trừ nếu không sử dụng đến biện pháp mạnh.

Các cá thể có liên quan đến các triệu chứng thuộc Giai Đoạn Ba thường thấy ở vật chủ:

SCP-129-04 gây ra sự tăng tiết nước mắt (chảy nước mắt), làm mắt vàng nhẹ, [DỮ LIỆU BỊ XÓA].
SCP-129-05 [DỮ LIỆU BỊ XÓA], khiến móng tay của người bệnh dày hơn và tăng đáng kể lượng ráy tai.
SCP-129-06 [DỮ LIỆU BỊ XÓA], cụ thể, nước tiểu sẽ có màu vàng sáng và có bột viên nhỏ trong phân của vật chủ, cả hai đều có mùi nấm men mạnh.

Tuy nhiên, khi một nạn nhân bị nhiễm cả ba loài này sẽ có các triệu chứng như cúm (hay tệ hơn) trong một vài giờ ngay sau đó và sẽ bị buộc phải nằm bệnh trong vòng ba tới năm tuần. Sau đó, mặc dù các nạn nhân dường như đã hoàn toàn bình phục, nhưng thực tế SCP-129 đã lan ra khắp các hệ thống cơ quan trong cơ thể vật chủ, tạo tiền đề cho Giai Đoạn Bốn bắt đầu

GIAI ĐOẠN BỐN: Nạn nhân ở Giai Đoạn Bốn nhìn chung có vẻ khỏe mạnh và thực sự có thể hoạt bát và tràn đầy năng lượng hơn bất cứ lúc nào kể từ khi bị nhiễm SCP-129 lần đầu tiên. Trong thực tế, SCP-129-01 tới -06 đã lây lan khắp cơ thể của người bệnh, hoàn toàn xâm nhập vào hệ miễn dịch, hô hấp, tuần hoàn, sinh sản, [DỮ LIỆU BỊ XÓA], và hệ thống thần kinh trung ương của đối tượng.

Sợi nấm từ các loài SCP-129 cũng thấm vào da của người bệnh và thay thế một số tỷ lệ phần trăm (lên đến ██%) của tóc của người bệnh. Những sợi nấm, mà gần như không thể phân biệt với các sợi tóc tự nhiên của người bệnh, được sử dụng để truyền SCP-129 đến người khác; bất kỳ bệnh nhân tiềm năng nào tiếp xúc với sợi nấm bị rụng có khả năng bị lây nhiễm SCP-129 lên đến 9█%. Sợi nấm dường như rất dễ lây từ bất kì bộ phận nào của người bệnh, mặc dù [DỮ LIỆU BỊ XÓA] nếu truyền qua đường tình dục do [DỮ LIỆU BỊ XÓA].

Mặc dù (hoặc có lẽ vì) tính nhạy cảm tăng lên với SCP-129, trong Giai Đoạn Bốn, nạn nhân có khả năng chống lại các bệnh do virus và vi khuẩn tốt hơn rất nhiều so với những người chưa bị nhiễm. Tất cả các đối tượng được biết là đã đạt Giai Đoạn Bốn có thể tiến triển lên Giai Đoạn Năm hoặc có thể chết trong vòng ██ tuần.

GIAI ĐOẠN NĂM: Các triệu chứng của nhiễm trùng trong Giai Đoạn Năm phụ thuộc vào nhiều yếu tố, bao gồm sự có mặt của loài thuộc Giai Đoạn Năm nào, cũng như di truyền, sinh lý, môi trường và một số lượng các yếu tố không rõ khác. Tuy nhiên, giống như Giai Đoạn Bốn, các bệnh nhân trong Giai Đoạn Năm có khả năng lây nhiễm rất cao và có thể ảnh hưởng đến các cá nhân có sức đề kháng vô cũng tốt khác.

Phụ lục:

CÁC TRƯỜNG HỢP NỔI TIẾNG TRONG GIAI ĐOẠN NĂM

Tháng Hai ████: Các nhân chứng ngồi trong một chiếc xe tàu trong [DỮ LIỆU BỊ XÓA] chứng kiến một người phụ nữ đột nhiên bị phồng lên như một quả bóng và phát nổ, nhưng thay vì máu và nội tạng, xác bà ta chỉ còn là các bào tử và sợi. Phân tích sau đó cho thấy các nạn nhân đã bị nhiễm SCP-129-09, SCP-129-14, và SCP-129-██. Tất cả những người và các đối tượng trong các khu vực bị ảnh hưởng đã được kiểm dịch, tiêm thuốc, và thiêu theo đúng giao thức; ███ thương vong, trong đó có ██ nhân viên của Tổ Chức.

Tháng Năm ████: một chuỗi các vụ mất tích trong [DỮ LIỆU BỊ XÓA] có các dấu vết dẫn đến một hang động cách thị trấn vài cây số. Bên trong, các nhà điều tra tìm thấy một số gò rung của xác thịt và nguyên liệu thực vật; mặc dù hầu hết đều không thể nhận ra, một vài trong số các thi thể còn sót lại mang một số đặc điểm của con người và đã được cho là của những công dân bị mất tích.

Các nhà nghiên cứu đưa ra giả thuyết rằng các nạn nhân của sự kết hợp của SCP-129 này sẽ tương tác bình thường với những người dân khác, cố gắng để lây nhiễm cho họ, cho đến khi, sau một khoảng thời gian, họ sẽ đến các hang động (câu hỏi làm thế nào và tại sao họ đã được đưa vào đây vẫn chưa được giải đáp). Khi đến, các nạn nhân sẽ được thay đổi thành các ụ thịt thực vật rung, một sinh vật đã được biến đổi để cung cấp một nguồn chất bổ dưỡng dài hạn cho SCP-129. Phân tích cho thấy những ụ thịt có khả năng sống đến ███ năm. Khám nghiệm tử thi cho thấy sự hiện diện của SCP-129-10, SCP-129-11, SCP-129-14, và SCP-129-██. Khu vực này đã được cách ly và đang được thanh trùng, cho đến nay đã có ██ thương vong.
Nguồn: mystown.com

Tổ chức SCP