Case File Letter T: Tattle's Tantalizing Tale
Hồ sơ chữ T: Câu chuyện đầu tiên của Tattle
Hồ sơ: Đây không phải là một hồ sơ.
Ngày: Bây giờ và Không bao giờ.
Địa điểm: Phức tạp.
Đối tượng: Tôi. Và một số người khác.
Entity: Tôi? Một số thứ khác.
Uhm, Secrets không ở nhà lúc này. Mặc dù tôi cảm giác là các bạn có thể đã đoán ra điều đó từ trước. Tôi không giết anh ấy hoặc làm bất cứ điều gì với anh ấy cả, anh ấy hiện đang ra ngoài làm việc này việc nọ, chuẩn bị chuyển nhà, vv… Dù sao, tôi viết những dòng này tại đây để ... chúng ta có thể làm quen với nhau trước phần Q & A sắp tới. Tôi xin lỗi đã làm gián đoạn việc đăng tải các hồ sơ nhưng tôi hứa là sẽ chỉ có một ít những "Câu chuyện" như thế này từ tôi mà thôi. Thật ra thì tôi không định để lộ bản thân mình với các bạn hoặc Secrets sớm thế này, do đó tôi thành thật xin lỗi vì đã làm gián đoạn.
Giờ kể chuyện
Cách đây đã lâu, có hai cậu bé. Bạn bè.
Hai cậu bé thường xuyên xuất hiện cùng nhau, như hình với bóng. Một người thiên về trí tuệ, sâu sắc, hay suy nghĩ và là người giải quyết các câu đố. Người kia lại giống một nhà thám hiểm, cực kỳ tò mò, và rất can đảm. Giữa hai người bọn họ là một sự gắn bó hoàn hảo. Không thể đánh bại. Không thể phá vỡ. Họ dành nhiều thời gian phiêu lưu qua những khu rừng, qua những thị trấn, qua bất cứ điều gì họ tìm thấy và dường như không có gì có thể phá vỡ mối liên kết giữa họ. Mặc dù có một người có thể thử thách điều đó...
Người Cha. Không thân thiện. Một người đàn ông xấu tính với một công việc tồi tệ và chứng nghiện rượu. (Với ông ta) Chẳng có gì là mới mẻ hay đẹp đẽ cả. Ông ta căm ghét và có thái độ hằn học với mọi thứ, bao gồm cả tình bạn hoàn hảo của con trai mình. Đứa bé bị đánh đập với những vết bầm tím, bị cấm túc không lý do nhiều lần. Tuy nhiên, hai đứa trẻ vẫn là bạn tốt của nhau. Cố gắng tránh chọc giận người Cha, hai cậu bé giữ vững tình bạn của mình.
Một ngày đặc biệt, trong khi lục lọi gác mái, hai cậu bé tình cờ chạm trán với một thứ: Unknown (Kẻ bí ẩn). Ác độc. Nham hiểm.
Unknown tha mạng hai đứa trẻ để làm quen với căn nhà và những người ở đó: người Cha, hai đứa trẻ và một người khác. Người Mẹ. Dễ phục tùng. Người phụ nữ ấy sẽ co rúm người lại trước mọi sự động chạm và tính cách kinh tởm của chồng. Cô ấy âm thầm chịu đựng sự nhục nhã đó.
Unknown tiếp tục ở lại trong nhà quan sát Cha và Mẹ, đồng thời trở thành một "Người bạn Tưởng tượng" với hai đứa trẻ. Nó là một kẻ thao túng và biết lập kế hoạch, âm thầm chờ đợi và bòn rút năng lượng sống của họ.
Unknown cuối cùng cũng bắt đầu giở trò với gia đình đó. Nó thường va vào một ai đó trong gia đình, giấu đồ đạc đi, phá vỡ các cửa sổ hoặc vứt xác các con vật bị giết quanh ngôi nhà. Lúc đầu, hai đứa nhóc bị đổ lỗi và bị trừng phạt, nhưng sau đó Cha và Mẹ bắt đầu nhận thấy những chuyện đó xảy ra ngay cả khi chúng đang ở trường hoặc ở xa nhà. Một exterminator (người tìm và tiêu diệt các loại chuột bọ, sâu vật gây hại) được gọi đến và không tìm thấy gì, cảnh sát cũng đã được thông báo nhưng chẳng thể giúp gì hơn. Xuất hiện người Thám tử. Tận tụy.
Thám tử đã từng nhìn thấy những điều anh ta không thể giải thích được bằng logic thông thường. Anh ta đã phá giải nhiều vụ án vốn bị bỏ ngỏ không thể giải quyết trong nhiều năm. Anh ta thực sự là một bậc thầy trong chuyên môn của mình, có sự pha trộn giữa khả năng nhìn nhận thực tế với khả năng sẵn sàng chấp nhận các giả thiết bất thường khác. Thám tử nhanh chóng loại trừ giả thiết về một con vật gây hại hoặc một vụ đột nhập. Anh ta phỏng vấn Cha, Mẹ, và hai cậu bé.
Thám tử dễ dàng nhận ra bản chất xấu xa của người Cha. Anh ta không muốn giúp đỡ người đàn ông này chút nào, nhưng sau cùng thì công việc vẫn cần phải hoàn thành, vả lại anh cũng đã nhận tiền rồi. Thám tử cố gắng nói chuyện với người Mẹ về những điều kỳ lạ xảy ra trong ngôi nhà, nhưng cô ấy không tỏ thái độ hợp tác và chỉ im lặng.
Sau cùng, anh ta hỏi đứa con trai. Anh ta biết được rằng người bạn của đứa nhóc luôn ở đây với nó bởi cha mẹ của nó thường phải ra ngoài đi làm còn nó thì sợ phải ở một mình. Thám tử cũng biết thêm về “Người bạn Tưởng tượng” của chúng. Anh ta biết được cách nó luôn luôn hiện diện và theo dõi mọi người trong gia đình như thế nào, cũng như những bình phẩm đáng lo ngại mà nó đưa ra.
Thám tử xem lại những thông tin đã thu thập được và đưa ra các kết luận khác nhau: hoặc Người Cha là nguyên nhân của hầu hết nếu không phải là tất cả chuyện này, hoặc người Mẹ, sau nhiều năm trời với cảm xúc và nỗi uất ức bị kìm nén, đã hành động, hoặc Người bạn Tưởng tượng của hai đứa nhóc chính là thủ phạm. Trớ trêu là, cả ba kết luận của anh ta đều đúng, theo cách này hay cách khác.
Một buổi tối Thám tử quyết định ở lại muộn hơn một chút để điều tra sâu hơn vào những phần ít người lui tới của ngôi nhà. Unknown không chuẩn bị trước cho cuộc điều tra bất ngờ này xảy ra trong lãnh địa của nó và quyết định chiếm lấy thân xác của người có sức kháng cự yếu nhất: người Mẹ. Vô số năm trời bị đánh đập và kìm kẹp đã làm suy giảm sức khỏe tâm thần của người phụ nữ ấy đến cùng cực và Unknown tận dụng triệt để điểm yếu đó nhằm chiếm hữu cơ thể cô ta.
Unknown sau đó tấn công Thám tử, cố gắng siết cổ anh ta đến chết. Người Cha tình cờ xuất hiện và tung ra một đòn tấn công mạnh mẽ vào cơ thể yếu ớt của người Mẹ. Sau đó, ông ta mất tự chủ, để cơn giận dữ thường thấy của mình bộc phát và che lấp mọi suy nghĩ, bóp cổ người phụ nữ. Cuối cùng, người Cha đặt dấu chấm hết cho cuộc đời của người Mẹ và trục xuất Unknown ra khỏi cơ thể cô ấy. Thật mỉa mai là một gã đàn ông tệ hại như người Cha lại là người cứu mạng Thám tử.
Hai người đàn ông thống nhất một thỏa thuận theo đó người Cha và con trai của ông sẽ rời khỏi thị trấn và định cư ở nơi khác, trong khi Thám tử sẽ tìm hiểu xem cái gì đã làm người Mẹ đột ngột hành động như vậy và điều tra chuyện này sâu hơn.
Vậy là đứa trẻ kia bị bỏ lại mà không có lấy một lời tạm biệt, tự hỏi chuyện gì đã xảy ra với người bạn của mình.
Và đó cũng là nơi chương này đóng lại, nhưng nó không phải là kết thúc của câu chuyện này, chỉ đơn thuần cung cấp nhiên liệu để kích thích sự tò mò của các bạn.
Tôi biết tất cả các bạn đã gián tiếp đọc các hồ sơ như thế nào. Tôi đã đọc những gì các bạn gửi cho Secrets. Tôi biết rằng các bạn muốn biết nhiều hơn nữa. May mắn thay, nó phù hợp với nhu cầu của tôi nhằm giúp các bạn giải trí, tính tới thời điểm này, nhưng hãy nhớ rằng: đây không phải là một ARG (Alternate Reality Game – Trò chơi thực tế ảo). Chuyện này vượt xa bất cứ một câu chuyện kinh dị với những tình tiết giống nhau nào mà các bạn thường thấy trên Nosleep. Secrets không phải là người đầu tiên vô tình dính líu tới công việc của Tổ chức 440, mặc dù cậu ta là người đầu tiên có được bức tranh toàn cảnh. Liệu các bạn có thực sự biết có bao nhiêu trong những "câu chuyện hư cấu" ngoài kia thực chất là bản tường thuật hoặc hồi ức của người viết về những lần đụng độ với các sinh vật dị thường? Hoặc có bao nhiêu trong những "tác giả" đó đã được trả tiền hoặc bị đe dọa để giả vờ như thể họ đã viết ra những câu chuyện bịa đặt? Không phải bất cứ ai trong Tổ chức 440 cũng đều cử một Đặc vụ đi để giết những người liên quan, hối lộ và đe dọa là cách giữ cho những người đó còn sống.
Tôi ở đây là bởi một ai đó phải giúp Secrets tập trung làm theo đúng kế hoạch. Nhiệm vụ của Secrets là chia sẻ những thông tin này với những người khác. Và các bạn. Nhiệm vụ của các bạn là đọc và ghi nhớ.
Bây giờ là lời giải đáp cho điều mà các bạn rất tò mò. Tôi có xuất hiện ở trong những “Câu chuyện” này. Có thể chính là câu chuyện tôi vừa kể ở trên. Có thể là một trong những câu chuyện sẽ được kể trong tương lai. Nhưng tôi có ở trong những câu chuyện đó. Secrets có thể ở trong những câu chuyện đó và cũng có thể không. Hoặc là cả hai trường hợp đó đều đúng.
Tôi có thể nán lại thêm một chút nữa để trao đổi với các bạn nhưng Secrets cuối cùng cũng sẽ về nhà và sẽ phát hoảng lên nếu thấy chuyện này.
Oh. Tiện thể, hãy gọi tôi là Tattle.
EDIT: Tôi rời đi đây để không phải chạm mặt Secrets. Hẹn gặp lại lần sau.
Edit: Secrets đây... Bây giờ là gần 10 giờ đêm ở chỗ tôi... Tôi có thể online trong một vài giờ sau khi tôi đã xem qua tất cả các comment. Tôi không chắc lắm.
Nguồn: mystown.com