Case File #13 Luck
Hồ sơ số 13: Sự may rủi
Hồ sơ: 013-198
Ngày: 13/08/1999
Địa điểm: Williamsburg, Florida
Đối tượng: Chad Godowsky
Entity: Lady Luck / Death (Người đàn bà May rủi / Thần Chết)
Đĩa mềm lấy từ căn hộ của Chad Godowsky.
Gia đình tôi là một trong những gia đình thuộc kiểu “If we didn’t have bad luck we’d have no luck at all” (tạm dịch: Nếu chúng tôi không gặp xui xẻo, thì cũng chẳng gặp chút may mắn nào hết). Bất cứ khi nào một người nào đó trong gia đình tôi có một cơ hội hay sự khởi đầu của một cái gì đó có vẻ may mắn, hứa hẹn, dường như cái cơ hội hay sự khởi đầu đó lại tiêu tan một cách nhanh chóng và thường xuyên gây ra những hậu quả kinh khủng ảnh hưởng lên toàn bộ gia tộc của chúng tôi.
Kể cho rõ đầu đuôi thì gia đình chúng tôi luôn luôn trong tình trạng nghèo khổ, và những nỗ lực của chúng tôi để đưa mình thoát khỏi cảnh nghèo đói luôn luôn gặp phải thất bại ê chề. Bất kỳ công việc kinh doanh nào chúng tôi khởi sự đều không có doanh thu và phải đóng cửa, hoặc có một tai nạn kiểu gì đó gây ra quá nhiều thiệt hại tới mức mà việc mở cửa kinh doanh trở lại không còn là một lựa chọn khả dĩ. Nhiều người trong số chúng tôi bị mất việc bởi những tai nạn kỳ lạ hoặc bởi những hiểu lầm có liên quan đến gia đình chúng tôi. Có lần một người chú của tôi gọi điện nói với chúng tôi rằng ông đã trúng xổ số và ngày hôm sau chúng tôi được tin ngôi nhà của ông đã bốc cháy và rằng ông đã ra đi cùng với tấm vé số của mình.
Sự xui xẻo này còn lan rộng tới nhiều lĩnh vực khác chứ không chỉ ảnh hưởng riêng tới tình hình tài chính của chúng tôi. Một vài người trong chúng tôi mang vận rủi trong việc kết hôn với người khác, thứ vận rủi khiến người được kết hôn qua đời lúc lâm bồn hoặc chết trong một tai nạn ngay sau khi họ đã giúp duy trì tương lai dòng họ. Thực ra, có vẻ như số phận đã cho phép một vài người trong chúng tôi sinh con đẻ cái chỉ để giữ cho toàn bộ cái trò xui xẻo này tiếp tục. Nghe có vẻ như một điều hoang tưởng điên rồ, nhưng có những quy tắc hiển hiện, và nếu bạn ở vào hoàn cảnh của tôi, bạn thậm chí còn nhìn thấy nó rõ hơn nữa.
Bản thân tôi cũng thực sự cảm nhận được sự xui xẻo của gia đình mình. Tôi tự thấy mình là một người đàn ông được giáo dục tốt. Tôi luôn luôn đạt điểm cao hồi còn đi học và có một niềm khao khát tri thức cháy bỏng, thế nhưng vẫn không có một trường đại học nào xung quanh chấp nhận tôi. Thay vào đó, giờ tôi phải làm một công việc nhàm chán không có tương lai và sống trong một căn hộ nhỏ nhất thế giới. Tôi đã phải lòng một phụ nữ xinh đẹp và chứng kiến cô ấy chết trong vòng tay mình. Thực sự là một trải nghiệm khiến người ta phát điên khi phải sống một cuộc đời nơi những bất hạnh cứ giáng xuống liên tiếp để thử thách ý chí sống của bạn. "Nhưng người nhà Godowskys không đầu hàng."Một câu mà tôi đã nghe rất nhiều thành viên trong gia đình mình nói khi cuộc sống của chúng tôi ở trong tình trạng vô cùng khốn khổ.
Tuy vậy, có vẻ như cuộc đời đã có một bước chuyển biến lạ lùng dành cho tôi. Lần đầu tiên tôi để ý thấy cô ấy là hai năm về trước, vào cái đêm vợ chưa cưới của tôi qua đời. Chúng tôi đang đi bộ dọc theo một bên của cây cầu thì có một chiếc xe mất lái. Nó nhảy qua rào phân cách và đâm vào vợ chưa cưới của tôi, nghiền nát cô ấy giữa thành xe và hàng rào kim loại của cây cầu trong tích tắc. Cơ thể cô ấy và trạng thái tinh thần của tôi không còn ở tình trạng tốt sau khi chiếc xe cán qua cô ấy. Xương cùng các cơ quan đã bị nghiền nát và nhớ lại thì đó quả là một phép lạ khi mà cô ấy vẫn còn thoi thóp sau tất cả những thương tổn đó. Tôi nhớ mình đã ôm cô ấy thật nhẹ. Tôi thì sợ không dám di chuyển cơ thể cô ấy còn cô ấy chỉ luôn miệng nói với tôi rằng cô ấy yêu tôi nhiều như thế nào và rằng thật "may mắn" làm sao tôi lại không bị đâm. Đột nhiên lời nói của cô ấy dừng lại và phần cơ thể nguyên vẹn còn lại của cô ấy lịm đi.
Tôi ôm cô ấy trong khoảng thời gian tưởng như hàng giờ và sau cùng cũng để cô ấy ra đi. Giờ nhớ lại thì chắc chỉ một hoặc hai phút đã trôi qua, trước khi cảnh sát và nhân viên cứu hộ có mặt tại hiện trường. Thực tế, người duy nhất tôi nhớ mình đã nhìn thấy là một cô gái đứng ở phía đối diện của cây cầu. Cô ta mặc một chiếc sundress *1 trắng và có mái tóc đen dài, nhưng khuôn mặt cô ta mới là thứ tôi sẽ không bao giờ quên. Bỏ qua cho lối giải thích kiểu trẻ con của tôi nhưng nó giống như là một trong những tấm thẻ hoặc tấm ảnh holographic gì đó mà tụi nhóc rất thích. Kiểu ảnh mà nếu bạn nghiêng nó từ trái sang phải thì hình ảnh thay đổi, nhưng nếu bạn để nó ở một góc độ nào đó thì cả hai hình đều hiện lên, mờ ảo và chồng lấp lên nhau. Gương mặt cô ta giống như vậy. Tôi không biết liệu có bất cứ ai khác thấy như thế hay không, nhưng tôi nhìn thấy khuôn mặt của một phụ nữ xinh đẹp và một hộp sọ chồng lên nhau cùng lúc. Nó không có vẻ giống như một cảnh tượng đáng sợ, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy nó đã ám ảnh tôi tới tận bây giờ. Vào thời điểm đó, tôi đổ lỗi cho cú sốc là nguyên nhân khiến tôi nhìn ra như vậy và gập người xuống để nâng niu tình yêu đã mất của mình. Tôi không nhìn về hướng đó một lần nào nữa, cho đến khi cảnh sát cuối cùng đã dẫn tôi rời khỏi hiện trường vài phút sau đó, và mặc dù không bao giờ nhìn trực tiếp nhưng tôi chắc chắn rằng tôi đã thấy cái váy đó thấp thoáng nơi khóe mắt của mình.
Tôi lại nhìn thấy cô ta ba tháng sau đó tại một bữa tiệc do một người bạn thân của tôi tổ chức. Đây là lần đầu tiên kể từ sau vụ tai nạn tôi cho phép bản thân mình ở nơi đông người, và tôi nhớ rõ nỗi bất an và lo lắng cứ bao trùm lấy tôi. Phần lớn mọi chuyện diễn ra suôn sẻ, tốt đẹp, nhưng một vài thằng trong bữa tiệc đã say bí tỉ, và trong tình trạng say khướt như vậy, chúng đã quyết định rằng thật là một ý tưởng hay ho để bắt đầu nói đùa về những người bị tai nạn. Tôi đoán là hắn đã nghe được gì đó về những chuyện đã xảy ra với tôi và cố gắng khiêu khích tôi. Tôi tiếp nhận điều đó không được tốt cho lắm, và chúng tôi lao vào đánh nhau. Thật không may rằng gã đàn ông thì to lớn hơn, và rõ ràng là tôi sẽ bị đánh cho bầm dập. Đó là khi người bạn của tôi lao vào can thiệp và mọi chuyện trở nên tồi tệ. Bạn thấy đấy, cậu ta có một cái hồ bơi cạn nước vào thời điểm đó, và một cú đấm cậu ấy lãnh hộ tôi đã đẩy cậu ấy rơi xuống đó. Số phận không đứng về phía người bạn của tôi và cậu ấy đã tiếp đất sai tư thế, cổ gãy gập, và tôi vẫn còn nhớ cơ thể của cậu lịm đi giống như cơ thể vị hôn thê của tôi. Tôi quay lại nhìn về phía thủ phạm, sẵn sàng xông tới đánh cho hắn nhừ tử, và đứng ngay bên cạnh hắn lại là cô gái mặc sundress đó. Lần này, cô ta ở gần hơn và cái phần hộp sọ / khuôn mặt trông đáng sợ hơn khi nhìn gần, vì vậy mà tôi chạy về nhà. Biểu hiện của tôi như vậy chắc chắn là không ổn chút nào và cảnh sát đã nghi ngờ khi họ xuất hiện tại căn hộ của tôi, nhưng tất cả mọi thứ đều được giải quyết ổn thỏa sau đó.
Từ đó cuộc sống của tôi trở nên tồi tệ hơn khi phải sống trong nỗi sợ hãi liên tục rằng vận rủi của tôi có thể khiến ai đó bị chết. Tôi cũng sợ cả cô ta nữa. Vào thời điểm đó, tôi không biết cô ta muốn gì ở tôi, nhưng tôi biết rằng tôi sợ cô ta. Tôi vùi mình trong công việc và thành công trong việc tránh xa khỏi rắc rối trong gần một năm. Lần tiếp theo tôi thấy cô ta là khi tôi đang ăn tại một nhà hàng. Người ta đã sắp xếp một vài bàn ăn ngoài trời và tôi quyết định rằng mình sẽ tận hưởng thời tiết ngày hôm đó. Đám đông la hét và tôi quay sang thấy cơ thể một người đi xe đạp bắn tung tóe trên vỉa hè. Tôi nổi da gà trong lúc điên cuồng nhìn ngó xung quanh. Tôi phải biết liệu người phụ nữ mặc váy đó có ở đây hay không. Dĩ nhiên là tôi nhìn thấy cô ta trong đám đông. Người phụ nữ đứng gần cơ thể nạn nhân, nhưng ánh mắt của cô ta chiếu thẳng vào tôi. Tôi nhớ mình đã tự hỏi phải chăng cô ta là người gây ra các tai nạn và những cái chết. Và rằng nếu cô ta là người làm việc đó, thì có phải là bởi một điều gì đó mà tôi đã làm. Nghe thì có vẻ ngớ ngẩn nhưng cô ta cứ liên tục xuất hiện chắc hẳn phải vì một lý do nào đó. Hoặc là cuối cùng tôi đã hóa điên và nhìn thấy những điều không có thực. Mặc dù vậy, lần này tôi quyết định không bỏ chạy. Tôi tiếp tục ăn bữa ăn của mình và chốc chốc lại ngước lên chạm phải ánh mắt cô ta nhìn chằm chằm về phía tôi. Tuy vậy, người phụ nữ biến mất không lâu trước khi tôi kết thúc bữa ăn. Cô ta cứ thế biến mất. Không bao giờ đến gần tôi, không bao giờ làm bất cứ điều gì khác ngoài việc nhìn chằm chằm vào tôi. Đó là lúc mà tôi quyết định rằng người phụ nữ đó có thể là sản phẩm của tâm trí tôi, một sản phẩm chỉ xuất hiện khi tâm thần tôi bị đẩy tới điểm cực hạn.
Sau cùng thì cô ta cũng sẽ phá vỡ cái giả thuyết đó của tôi, bởi kể từ sau vụ đó, tôi đã nhiều lần nhìn thấy cô ta trong các hoàn cảnh mà tai nạn hay tử vong không hề diễn ra. Vì vậy, giờ đây tôi đang bị giằng xé giữa cái ý tưởng rằng tôi đang bị ma ám hoặc tôi bị điên. Tôi không tin những người khác cũng nhìn thấy cô ấy, nhưng điều đó chỉ khiến cho cái ý tưởng trên càng có cơ sở. Tuy nhiên, một quy tắc mới đã được hình thành: tôi chỉ nhìn thấy cô ta trong khi tôi ra ngoài làm những việc lặt vặt. Người phụ nữ đó không bao giờ xuất hiện tại nơi tôi làm việc hay tại nhà tôi. Và cuộc sống của tôi cho đến một tuần trước đây cứ diễn ra như vậy. Khi tôi đi bộ xuống phố, mua hàng tạp hóa, tới thăm một người thân,... đôi lúc cô ta sẽ xuất hiện ở đó. Đó là một sự tồn tại mà tôi đã quen dần.
Tuy nhiên, một lần nữa quy tắc lại bị phá vỡ, và thần kinh của tôi thậm chí còn chịu thách thức lớn hơn. Tuần trước, tôi thấy cô ta bước vào cửa hàng thức ăn nhanh nơi tôi làm bếp và tôi gần như đã hét lên. Chiếc sundress trắng đã bị rách ở một vài chỗ. Mái tóc đen của cô ta có vẻ rối tung và xơ xác một chút ở phần ngọn tóc. Khuôn mặt không còn xinh đẹp như trước. Và tôi thấy cô ta bước vào. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy cô ấy làm bất kỳ chuyển động nào trước đó. Tôi kìm nén tiếng hét của mình lại và cố thủ trong nhà bếp cho đến khi hết ca. Nhưng tôi đã nhìn thấy người phụ nữ đó rất nhiều lần trong tuần này, và càng ngày càng khó khăn hơn để nhìn vào cô ta, mỗi lần xuất hiện cô ấy lại trông tệ hơn. Chiếc sundress cô ta mặc giờ bị xé tan từng mảnh và dính đầy máu. Tóc của cô ta đã chuyển sang màu xám và bị bết lại với nhau. Khuôn mặt của cô ta đang phân hủy và hình ảnh hộp sọ đổi vị trí trồi lên trên khuôn mặt thối rữa của cô ta làm tôi ghê sợ tới mức tôi không thể ăn hoặc rời khỏi nhà của mình.
Tôi đã ghi lại những điều quan trọng tôi còn nhớ về người phụ nữ mặc váy này và đang lưu chúng vào một đĩa mềm. Tôi có dự cảm khủng khiếp rằng một điều gì đó có thể sắp sửa xảy ra với tôi. Cô ta đứng bên ngoài căn hộ của tôi cả đêm qua và tôi nghĩ là cô ấy đã la hét, và hôm nay LÀ thứ Sáu ngày 13. Hy vọng rằng một thành viên trong gia đình tôi sẽ tìm thấy cái này và nhận thức được điều gì đã xảy ra. Một ngày nào đó, vận rủi của chúng tôi phải chấm dứt. Có lẽ một chút kiến thức là tất cả những gì chúng tôi cần.
Thông điệp kết thúc ở đó.
Chad Godowsky được tìm thấy đã chết vài ngày sau đó, sau khi những người thuê nhà của tòa chung cư bắt đầu phàn nàn về mùi hôi. Nguyên nhân cái chết được cho là tự cắt xẻ cơ thể.
Phân tích: Chúng tôi tin rằng ông Godowsky có thể đã thực sự bị bám đuôi và quấy nhiễu bởi một hiện thân của Luck (Sự may rủi) hoặc có thể là Death (Cái Chết / Thần Chết). Cả hai đều đã được mô tả bởi nhiều người rằng chúng có một khuôn mặt giống hộp sọ. Trong khi điều này có vẻ như chẳng dẫn tới đâu, số lượng các sự kiện tồi tệ mà gia đình Godowsky đã trải qua thật đáng kinh ngạc. Tất cả mọi thứ chúng tôi biết về sự may rủi cho thấy những điều tốt đẹp đáng lẽ phải xảy ra với họ vào lúc này hay lúc khác. Trong khi chúng tôi không có đủ bằng chứng hoặc thông tin để chứng minh bất cứ điều gì, đây là một điều quan trọng cần theo dõi trong tương lai.
----------------------------------------
Tattle (sử dụng account Organizing_Secrets của Secrets): Chậc, chậc. Đôi khi bị xui xẻo còn tệ hơn RẤT NHIỀU so với việc không có chút may mắn nào cả. Mặc dù vậy, có thể nói là tôi cũng từng gặp khá nhiều xui xẻo. Thêm nữa là Secret không có ở đây. Chắc các bạn cũng chẳng ngạc nhiên lắm khi biết điều đó, bởi cậu ta có cái thói quen lặn mất tăm khá là khó chịu. Nhưng thật may là cậu ta không hề nhàn rỗi trong đợt tự thân ẩn dật của mình, và tôi thì vô cùng sẵn sàng để chia sẻ những gì cậu ấy đã hoàn thành. Hãy ngồi quanh và xem sẽ mất bao lâu để Secret nhận ra việc tôi đang làm này. Uhm. Mọi người thế nào, Nosleep? Có nhớ tôi không?
************************************
*1 Sundress: Loại váy thường được mặc trong thời tiết ấm, có đặc điểm nhẹ, rộng, không tay, đường viền cổ rộng và dây áo mảnh.
Comment của thành viên Reddit Nosleep và trả lời của Tattle
Coyumyumyumu: SECRETS CẬU ĐÃ TRỞ LẠI!! Hay đúng hơn là, Tattle!
XIN CHÀO! /vẫy tay điên đảo
Tattle: Secrets sẽ quay trở lại khi tới thời điểm thích hợp. Tôi đoán là bằng cách tạo áp lực vừa phải, tôi có thể thuyết phục cậu ta (quay lại).
---------------------------
BashfulHandful: Chết tiệt, tôi không thể tin là phần update (Case File #13) này đang hiển hiện ở đây! Có chuyện gì với Secret vậy?
Tattle: Tôi tin là Secrets vẫn đang tiếp tục sống bình thường như cậu ấy vẫn làm trước đây. Theo tôi biết thì không có gì kịch tích xảy ra cho cậu ấy trong thời gian qua.
---------------------------
I_know_world_secrets: Secrets, chết tiệt, cậu vẫn còn sống!!!! Tôi cứ tưởng là họ tóm được cậu rồi chứ... Cho tới giờ, đây là series yêu thích của tôi trên NoSleep và tôi gần như đã phát khóc vì vui sướng khi nhìn thấy bài post này!!! Bảo trọng và tiếp tục nhé!
Tattle: Secrets không gặp nguy hiểm lớn nào, ngoại trừ... 1 hay 2 sự cố. Khi chúng ta đang nói chuyện trên này thì cậu ấy đang ngủ.
I_know_world_secrets: Tattle... anh phải hứa là chừng nào anh còn sống (so với Secrets, anh được chuẩn bị để đối phó với bất kỳ cuộc tấn công nào từ Tổ chức và những entity của họ tốt hơn) thì anh sẽ tìm cách để đăng tải tất cả những hồ sơ này! Tôi muốn biết sự thật! Tôi CẦN phải biết!!!
Tattle: Nếu Secrets chết, tôi sẽ tìm người khác. Dù vậy, hy vọng là chuyện đó sẽ không xảy ra. Tôi khá là quý cậu ấy.
I_know_world_secrets: Khi nào thì chúng tôi có thể xem Hồ sơ tiếp theo? Chỉ là để tôi biết khi nào thì vào check
Tattle: Tôi sợ là chuyện đó còn phụ thuộc vào Secrets. Tôi có thể đánh cắp các hồ sơ từ cậu ta ngay khi cậu ấy hoàn thành xong, nhưng Secrets đã thay đổi cách làm việc. Trước thì cậu ấy chỉ tập trung làm một hồ sơ, nhưng giờ thì cậu ấy ôm các hồ sơ từ 14-25 cùng lúc. Tôi không rõ tại sao cậu ta lại thay đổi như vậy.
---------------------------
DrkHoax: Vậy là cô gái đó xuất hiện trước hay sau cái chết của người vợ chưa cưới? Phải chăng cái chết đã kích hoạt sự hiện thân của Luck / Death?
Tattle: Theo ý kiến của tôi thì trước khi cái chết của người vợ chưa cưới xảy ra, nhận thức của đối tượng về entity đó là từ không biết một chút nào, cho tới biết rất ít. Một giả thuyết có thể chấp nhận được là sự mất mát đó đã mở ra một "second sight" (nhãn quan thứ hai) hoặc một cái gì đó tương tự, cho phép anh ta nhìn thấy entity đã gây ra những tổn thương cho gia đình anh ấy. Dù sao đó cũng chỉ là phỏng đoán của tôi.
DrkHoax: Một câu hỏi cuối cho anh trong ngày hôm nay, phải chăng có những hồ sơ "khác" ngoài kia, tương ứng với hồ sơ này? Giống kiểu phiên bản Trái Đất A của hồ sơ số 1 ấy?
Tattle: Chúng ta sẽ quay lại chủ đề về Trái Đất A, sớm thôi.
---------------------------
Lost_Cases: Anh có thể nói xem liệu entity này thực sự là Lady Luck, hay là Death, hay là cả hai? À quên, chào mừng quay trở lại.
Tattle: Ai dám nói rằng Cái chết không phải là mức độ cao nhất của sự xui xẻo cơ chứ? Đáng tiếc là tôi thực sự không rõ bởi cá nhân tôi chưa từng chạm trán entity này. Một khả năng thứ 4, rằng entity đó là một hồn ma đeo bám và ám gia đình Godowsky. Có thể là một kẻ thù từ một quá khứ xa xưa đã bị lãng quên.
---------------------------
AKlina47: Phải chăng Chad trong câu chuyện này có liên quan tới Chad trong hồ sơ về Cây bút Grimoria?
Trong "Cây bút Grimoria", cửa hàng đồ cổ mà gia đình Chad sở hữu đã đóng cửa không lâu sau khi mới bắt đầu kinh doanh, (giống hệt như phần lớn các công việc kinh doanh của nhà Godowsky). Nếu đúng là như vậy, có lẽ vận rủi của nhà Godowsky có chút liên quan gì đó tới những artifact (đồ vật) mà họ sở hữu?
Hoặc có khi đó chỉ là trùng hợp... Anh có chút thông tin gì về vấn đề này không, Tattle?
Tattle: Đó là một điều đáng để lưu ý. Tôi sẽ tìm hiểu thêm về vấn đề này.
---------------------------
Lanfaer: Hm... Tôi thực sự không dự đoán được sự trở lại của anh, Tattle. Thật hiếm hoi khi một người với những kỹ năng như của anh đột ngột biến mất rồi chỉ đơn giản quay trở lại như thế này. Tôi thực sự thắc mắc về những chuyện có thể xảy ra với Secrets và Tổ chức. Anh nói rằng họ đang rất bận bịu. Tôi tự hỏi không biết liệu một phần lý do cho việc đó có liên quan tới những nỗ lực của tôi và đồng đội hay không?
-Delesca
Tattle: Có rất nhiều người tham gia vào trò chơi này, và tôi thừa nhận là riêng việc để mắt đến họ cũng lấy đi khá nhiều thời gian và sức lực của tôi rồi.
---------------------------
_blank_: Tôi cứ có cảm giác là chúng ta sẽ thấy một hồ sơ nhắc đến black mold (nấm mốc đen) hay sự liên đới của SCP. Sau khi đọc xong những hồ sơ này, tôi đi đến kết luận là Tổ chức 440 có liên hệ tới SPC theo một cách nào đó. Một vài entity được nhắc đến ở đây có vẻ như là những thực thể ở cấp độ Euclid hoặc Keeter. Thật khó mà tin được là SCP không hề biết chút gì về chúng, trừ phi 440 là một tổ chức xấu xa và nham hiểm, là đối thủ của SCP trong việc kiểm soát những entity đó.
Tattle: Bạn luôn có thể đào sâu nghiền ngẫm cái ý tưởng rằng có thể tổ chức SCP mà bạn nhắc tới chính là Tổ chức 440 ở một thế giới khác. Bạn biết đấy, tôi không phải là người ở thế giới này, và Tổ chức 440 trong thế giới của tôi thì cũng xấu xa như Tổ chức 440 trong thế giới của các bạn, nhưng 2 Tổ chức không giống hệt nhau mà xấu xa theo những cách thức khác nhau. Rất có thể là tài liệu hoặc cả một thiết bị điện tử lưu trữ thông tin về họ đã bị rơi và phát tán vào một chiều không gian khác, và có ai đó tìm thấy chúng và đăng tải lên cho những người khác cùng đọc. Nếu cứ tiếp tục nghĩ theo chiều hướng như vậy, có thể ngay cả những Hồ sơ mà tôi chuyển cho Secrets thực chất lại đang nhắc đến một Tổ chức 440 thậm chí còn chẳng tồn tại ở đây, và SCP có khi lại là tổ chức có thật ở thế giới này.
Nguồn: mystown.com